THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 872

giặc đã thân một nơi đầu một nẻo. Vân Tương thất kinh, vội phi ngựa tới
quát: “Dừng tay! Tất cả dừng tay cho ta!”

Ngưu Bưu ngơ ngác nhìn Vân Tương phi ngựa tới, lấy làm lạ hỏi:

“Công tử có điều gì chỉ bảo?”

“Tại sao các ngươi lại giết tù binh?” Vân Tương cả giận hỏi. Ngưu Bưu

thản nhiên cười đáp: “Đám phỉ đồ này không giết thì làm gì? Giữ lại tốn
lương thực. Truyền thống trước giờ của quân Du gia chúng ta chính là gặp
giặc Oa đều giết không tha.”

Vân Tương nghe vậy bực bội than: “Chẳng trách giặc Oa dũng mãnh

như vậy, biết rõ bị bắt chỉ có đường chết, nên đêm qua rơi vào vòng vây
cũng quyết không đầu hàng, đều là do cái lệ giết không tha của các ngươi ép
mà ra!”

Ngưu Bưu gãi đầu nói: “Giết không tha giặc Oa là tác phong xưa nay

của quân Du gia, có vấn đề gì đâu?”

“Hiện giờ ngươi là tướng lĩnh của Tiễu Oa Doanh, tác phong ngày

trước phải sửa đi!” Vân Tương đại nộ ra lệnh: “Tạm thời đem giam số tù
binh này lại, còn giết oan uổng thêm một người ta sẽ hỏi tội ngươi!”

Ngưu Bưu bất mãn trợn mắt nhìn Vân Tương, tranh biện: “Quân Du

gia…”

“Câm miệng!” Vân Tương thẳng thừng ngắt lời y, quát: “Hiện giờ ta

đang chỉ huy chiến trường, ta không muốn nhắc lại mệnh lệnh đến lần thứ
hai!”

Ngưu Bưu tức đến đỏ phừng mặt mũi, ngực phập phồng liên hồi.

Trương Vũ Nhiên thấy vậy vội bước lên giải hòa: “Công tử là người đọc
sách, không quen thấy cảnh máu tanh thế này, Ngưu tướng quân tạm thời
giam tù binh lại đi.” Nói đoạn, y nháy mắt với Ngưu Bưu, sau đó cười trừ rủ
Vân Tương: “Ta cùng công tử sang bên kia xem thử nhé, những chuyện nhỏ
này không cần công tử quá nhọc công.”

Vân Tương nhìn thoáng đã nhận ra trò quỷ của Trương Vũ Nhiên muốn

tách gã ra khỏi đây tránh vướng chuyện. Gã bèn rút trong ngực áo ra lệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.