THIỀN MỘNG - Trang 100

- Nó không phải là con anh đâu.

Tôi nhìn thằng bé ngờ ngợ. Nó liếc tôi bằng cái nhìn hằn học. Có lẽ đó

là ánh mắt nó nhìn tất cả những người đàn ông. Nhưng tôi không sao xóa
khỏi đầu suy nghĩ nó là giọt máu của mình. Sau một đêm giường chiếu mặn
nồng, lúc tôi tỉnh dậy chỉ còn có một mình. Ở bên cạnh là một chiếc khăn
mùi soa, trong gói một xấp tiền cồm cộm. Tôi ngạc nhiên nhận ra đó là
những đồng tiền tôi trả cho Sinh sau mỗi lần lên giường. Sinh đã ra đi như
một người mất tích cho đến tận bây giờ. Tôi ghen với người đàn ông đứng
tuổi suốt ngày quấn quýt bên Sinh. Tôi hỏi:

- Là chồng sao?

Sinh phì phèo điếu thuốc:

- Chồng đấy.

Về quê, Sinh mua lại khuôn đất ngã ba, dựng lên ở đó một quán cà phê

to vào cỡ nhất nhì ở thị trấn. Sao ra đi mà Sinh lại trở về? Có phải Sinh
muốn chứng minh một điều gì đấy? Sinh bây giờ khác quá với Sinh ngày
trước. Tôi lờ mờ nhận ra sự ra đi của Sinh có bàn tay của mẹ tôi. Đàn bà kì
lạ thật, để bảo vệ con cái thì dù có phải mất cả tính mạng chưa chắc họ đã
sợ. Biết đâu sự trở về của Sinh chẳng phải là để cho những người muốn cô
ra đi phải mở to mắt.

Sinh có một bà mẹ già. Tôi hỏi:

- Sao lại chọn đi cát?

- Tôi cần tiền - Sinh đáp.

Khi bà mẹ chết, tôi hỏi:

- Giờ thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.