THIỀN MỘNG - Trang 138

Thực ra bà ta cũng đâu có muốn quan tâm đến việc Bằng sống hay chết.
Nếu bà ta là người mẹ đích thực thì đã không phản bội cha Bằng mà lên
giường với bọn đàn ông, không bỏ anh ta mà chạy theo nhưng ham hố của
bản thân. Mỗi khi nghĩ về mẹ, những hình ảnh của người đàn bà Bằng gặp
lại trở về ám ảnh. Mặc dù đã lên giường với nhiều người đàn bà khác song
Bằng không sao quên được gương mặt trắng trẻo ưa nhìn của chị ta. Không
hiểu sao trong giấc mơ của Bằng gương mặt người đàn bà đó và gương mặt
mẹ thường nhập làm một.

Lâu lắm Bằng không còn liên hệ với chị ta cho đến hôm người đàn bà

đó chủ động đến tìm. Đắn đo rồi Bằng cũng đến căn hộ đó. Vẫn căn hộ
tầng năm có những bậc cầu thang vỡ lỗ chỗ. Nhưng người đàn bà trước mặt
Bằng bây giờ không còn là người đàn bà

trước kia.

- Cậu không tưởng tượng nổi phải không?

Bằng gật đầu. Chị ta mở cửa. Bằng bước vào nhà. Mùi ẩm mốc xộc

lên mũi khiến anh ta vô cùng khó chịu. Khi ngồi đối diện Bằng mới có dịp
quan sát người đàn bà kỹ hơn. Trước mặt anh ta những nét thanh xuân ngày
nào đã phai tàn. Nước da trắng trẻo được thay bằng nước da vàng bủng
bệnh tật. Khuôn mặt không còn ưa nhìn mà đã hằn những vết nhăn.

- Cuộc sống là thế này sao? - Bằng hỏi.

Người đàn bà cười chua chát. Trong cái cười có cả sự hờn giận.

- Ừ. Bệnh tật.

- Còn những người đàn ông của chị?

- Họ đã lần lượt ra đi cũng như cậu vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.