THIỀN MỘNG - Trang 156

gái, bà có thể lượm được hàng thúng ở bất cứ chỗ nào, lẽ nào bà không
biết.

- Này mợ! - Bà chị chồng đành hanh - Cái nhà này của mợ nhưng

cũng là của tôi. Gian buồng tôi ở, tôi làm gì là quyền của tôi.

***

Hôm đó chị đã cãi nhau tay đôi với bà chị chồng. Mẹ chồng như mù

như điếc ngồi lặng lẽ uống rượu. Sớm hôm sau chị chồng phá tường đầu
hồi làm thành cửa ngạch. Và tuyên bố xanh rờn:

- Cửa nhà ai nấy đi. Việc ai nấy làm. Những thằng đến đây đều là

khách của tôi. Cấm xía vào.

- Nhà mình đi đi mẹ! - Đứa con gái lớn nài nỉ chị.

Đi đâu? Câu hỏi cứ lẩn khuất trong đầu chị.

Căn buồng bà chị chồng ra vào đủ hạng người: từ thằng thanh niên

mặt búng ra sữa đến những lão già sắp xuống lỗ, từ gã buôn trâu, lái lợn,
đến mấy tay bè dọc. Đêm, mấy mẹ con ở bên này, ở bên kia vách vọng sang
đủ thứ âm thanh khó chịu. Không ít lần, những âm thanh quái quỷ đó làm
chị trằn trọc. Đã có đêm, chị bật dậy nhào xuống đò, trèo qua sông rồi lại
trèo về. Con bé Ngà đã ý thức được những việc xảy ra xung quanh. Có lúc,
chị bắt gặp mặt nó đỏ bừng như người phạm tội. Thế mà mỗi tối, tiếng hát
xẩm của bà mẹ chồng vẫn cất lên ở bên đó. Chị hình dung ra cảnh, một bên
bà mẹ chồng ngồi bó gối uống rượu, một bên là con gái đang tiếp khách.
Hồi đó cây cầu đã có dự án, thằng Thiện đã lẫm chẫm biết đi, còn đứa con
gái thứ hai qua năm thì ngã sông chết đuối.

Chuyện thứ hai, nhắc đến cây cầu chị lại nhớ, đó là sự biến động một

dạo của vùng này. Ấy là khi những tay cần cẩu cao gần trăm mét thả gàu
xuống lòng sông vục lên từng gàu lớn đất đá. Những chiếc búa máy đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.