THIỀN MỘNG - Trang 176

Biết mai tôi đi, ông chú ruột gọi hai cha con sang ăn cơm. Bữa ăn toàn

các món chế biến từ thịt ếch đồng: ếch rán giòn, ếch om, ếch xào sả ớt và
cả một nồi cháo ếch to tướng. Đây toàn là ếch ông bắt ở ngoài đồng về. Giờ
người ta tính chuyện ra nước ngoài làm ăn buôn bán, một ngày một rời xa
đồng đất, duy chỉ có hai anh em ông, người giữ nghề câu, người lang thang
khắp đồng đào ếch. Rượu được một hồi ông chú ruột hỏi:

- Mày vẫn đi à?

Tôi gật đầu.

- Rồi mày sẽ thành con chó lạc mà thôi. Đất thị thành nào phải dành

cho những đứa như mày.

Ông chú dằn mạnh chén rượu xuống chiếu, gân cổ chửi. Tôi cúi gằm

mặt cầm cái đùi ếch rán gặm. Thịt ếch đồng thật ngon. Không giống với
những loại thịt tầm thường nhạt nhẽo ở những quán cơm bình dân ngoài
thành phố. Tôi không sợ sự nổi giận của ông chú. Nó chỉ bằng cái móng tay
so với sự nghiệt ngã đời dành cho những đứa như tôi. Hai đứa con gái ông
chú thấy tôi sắp ra phố thì hớn hở. Cặp mắt lưu thủy đen láy lúng liếng:

- Khi nào bỏ học bọn em cũng sẽ theo anh.

Ông chú điên tiết chửi ầm lên:

- Ra đó mà làm đĩ à? Cút tổ chúng mày đi.

Chúng nguýt cha dài một cái rồi đứng dậy. Vồng ngực đã nhú cao sau

chiếc áo rộng cổ đập vào mắt tôi nhưng nhức. Tôi hơi bất ngờ vì chúng lớn
nhanh thế, lại giống cái Nữ như đúc. Tên hai đứa là Hoa và Hạ. Chúng nó
là chị em sinh đôi nên tôi chẳng phân biệt được đứa nào. Mỗi lần muốn gọi
tôi đều réo tên hai đứa. Chúng ra ngoài một lúc đã nghe tiếng huýt sáo,
tiếng xe máy nổ, còi xe inh ỏi ngoài ngõ. Cuối cùng là tiếng chửi của bà
thím:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.