THIỀN MỘNG - Trang 91

Tôi gật đầu.

Bản thân cộng thêm sự giúp đỡ của vài thằng bạn sau hai ngày tôi đã

dựng được ngôi nhà ngoài bãi sông.

Cả làng ai chẳng biết chuyện cha không hợp tôi. Ông, một sĩ quan

quân đội về hưu, luôn mang bên mình kỉ luật sắt. Tôi, thằng con trai giống
ông chỉ ở cái

điểm ngang tàng. Trong mắt tôi lúc đó nghề nào cũng bèo bọt.

Sự ngang tàng của tôi, của tuổi trẻ chỉ sông nước mới dung được. Tôi

bỏ trường sư phạm về đi cát trên sông. Ông đột quỵ nằm viện não khoa một
tháng. Mỗi lần hai cha con ngồi nói chuyện chỉ câu trước câu sau tôi và ông
to tiếng. Bất đồng cách nhìn cách nghĩ. Tư duy thời ông không còn hợp với
cách nhìn thời cuộc thông thoáng của lớp trẻ ngày nay. Hố sâu ngăn cách ai
chẳng nhận thấy. Ông thế hệ trước, tôi thế hệ sau, mọi sự lắp ráp đều lệch
lạc khập khiễng. Mâu thuẫn nảy sinh từ đó. Ông huyết áp cao, mỗi lần thế
lại ôm thít ngực. Đó là lý do vì sao tôi dựng căn nhà ngoài bãi sông này, đi
thuyền về là ăn ở luôn ngoài đó.

Dạo này trong làng cứ vài hôm lại có một đám tang. Kẻ xấu số là

những con nghiện chết vì sốc thuốc, chủ yếu là độ tuổi thanh niên. Chẳng
hiểu thế hệ trẻ ngày nay sao lại dễ dàng hủy hoại đời mình như vậy. Mấy
ngày nay ngày nào ti vi cũng đưa tin vụ những người Hàn Quốc bị lực
lượng Taliban bắt giữ làm con tin. Rồi lạm phát toàn cầu. Nghe thấy lo.
Cuộc sống xung quanh đang nóng cả lên.

Làng tôi nằm ven sông. Dân trong làng sống bằng hai nghề chính: làm

ruộng và đi cát. Đi cát vốn là nghề cực nhọc, quanh năm dãi nắng dầm
mưa. Ở quê tôi, ngoài nghề nông thì đi cát là nghề mà già nửa đàn ông
trong làng đều biết. Thậm chí những đứa bé mới mười năm mười sáu cũng
bắt đầu vào nghề. Suốt ngày lênh đênh trên sông nước, bởi vậy cách sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.