THIỀN MỘNG - Trang 92

cách nghĩ cũng rộng rãi, phóng khoáng, ngang tàng như chính cuộc đời họ.
Nhưng nói chung đây là nghề rủi nhiều may ít. Ngày nay hầu như người ta
đã quên hẳn nghề này. Vậy mà trước đây người làng tôi đã bấu víu vào nó
để sống. Ngay tôi cũng đã từng nếm trải nhọc nhằn từ nghề đó.

Ở ngã tư lại có vụ đụng xe. Thấy đám đông lố nhố và tiếng còi cảnh

sát. Tôi rời nhà đi bộ trên vỉa hè. Vài người quen đi ngang qua cất tiếng
chào. Ngày mai còn chưa đến. Ngày cuối tuần xả hơi một chút cũng tốt.

- A, ông đây rồi. Mất mặt suốt một tuần - Lộc kéo ghế cho tôi.

- Uống cái đã - Dương nói.

Một cái phẩy tay, thêm một vại bia được bê ra. Thì cạch. Dòng bia mát

lạnh tuôn vào cổ họng. Bao nhiêu mệt nhọc, bao nhiêu sự đời vợi theo bia.

Thằng Bờm là một quán không sang trọng nhưng có chỗ ngồi lý

tưởng. Khách có thể chọn kê bàn chỗ nào tùy thích. Đây là địa điểm ruột
của chúng tôi. Uống đến thằng Bờm, nhậu đến thằng Bờm, chuyện phiếm
cũng thằng Bờm. Không nhiều lí do, ngoại trừ ở đây có món nem thính đặc
biệt được làm một trăm phần trăm theo cách cổ truyền.

- Này ông chủ. Có thể xuất chiêu tại đây không? - Chúng tôi đề nghị

chủ quán để được vừa ngồi uống bia vừa trực tiếp xem ông biểu diễn tay
nghề.

- Được thôi. Mỗ chẳng ngại - Vốn người hiếu khách, ông vui vẻ gật

đầu rồi xách ngay dao thớt đến bàn chúng tôi. Tảng thịt còn sống nguyên,
đỏ hon hỏn được xả ra thành từng lát lớn rồi băm nhuyễn riêng mỡ riêng
nạc. Nhìn đôi dao trong tay ông múa hoa cả mắt. Tiếng côm cốp cứ như
không khí nhà có cỗ.

Cứ bảo nông thôn thua xa thành thị. Giờ khoảng cách đó không rõ

ràng nữa, miễn là có tiền. Mọi nhu cầu được đáp ứng và phục vụ tận nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.