THIÊN NGA ĐEN - Trang 166

này. Với họ, làm một điều gì đó mang tính nhân văn, vượt lên trên sự ích
kỷ thấp hèn của chính mình là những việc làm hết sức cao quý.

Liệu họ sẽ thực hiện lời hứa bằng tiền túi của chính mình? Không. Họ sử

dụng tiền của công chúng. Hãy nhớ rằng những nguồn quỹ đó được chuyển
đến từ một nơi nào khác, giống như trong “Của Thiên trả Địa” vậy. Một nơi
nào khác ấy có thể là ngân sách dành cho nghiên cứu chữa trị ung thư hay
dùng vào các nỗ lực ngăn chặn bệnh tiểu đường. Ít ai quan tâm đến những
bệnh nhân ung thư đang nằm cô độc trong trạng thái suy sụp - những hình
ảnh không được phát lên truyền hình. Những bệnh nhân ung thư này không
những không được bầu cử (vì họ sẽ chết trước khi kỳ bỏ phiếu kế tiếp bắt
đầu) mà hình ảnh của họ còn không nằm trong hệ thống xúc cảm của chúng
ta. Hàng ngày có nhiều người chết vì ung thư hơn số lượng nạn nhân của
cơn bão Katrina; họ mới chính là những người cần chúng ta nhất, không chỉ
là trợ giúp về mặt tài chính mà là sự quan tâm và thái độ ân cần của chúng
ta. Và có thể dưới hình thức gián tiếp hay trực tiếp, nguồn tiền cho kế
hoạch “tái thiết” ấy được trích ra từ chính nguồn tiền dành cho những bệnh
nhân ung thư này. Tiền (dù ở dạng của công hay tài sản cá nhân) được rút
ra từ các dự án nghiên cứu có thể phải chịu trách nhiệm cho cái chết của
những bệnh nhân này - một dạng tội ác vẫn còn nằm trong im lặng.

Một nhánh của ý tưởng này có liên quan đến quá trình ra quyết định của

chúng ta trong điều kiện có nhiều khả năng có thể xảy ra. Chúng ta nhìn
thấy rõ các hậu quả chứ không mơ hồ và vô hình. Tuy nhiên, những hậu
quả không nhìn thấy - không, phải nói là nhìn chung - có thể sẽ mang ý
nghĩa hơn.

Frédéric Bastiat là một nhà nghiên cứu khoa học nhân văn sống vào thế

kỷ 19, một người kỳ lạ và là một trong những tư tưởng gia độc lập hiếm hoi
thời đó, độc lập đến mức trở nên vô danh tại chính nước Pháp - quê hương
của mình - bởi ý tưởng của ông đi ngược với quan điểm chính trị chính
thống của Pháp (ông là một trong những tư tưởng gia mà tôi yêu kính, cũng
như Pierre Bayle, họ là những người vô danh ngay tại chính quê hương và
trong chính ngôn ngữ mẹ đẻ của mình). Nhưng có rất nhiều người ở Mỹ đi
theo tư tưởng của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.