Dục Hương lâu là kỹ viện có tiếng nơi này, nếu hôm nay Tệ Cự không
giao kim tệ, đệ đệ của hắn sẽ ở đó đấu giá, một tháng này, Tệ Cự cũng làm
ăn không được, lấy tiền ở đâu ra." Địch Trạch giải thích chuyện không liên
quan đến mình, trong mắt không có bất kỳ cảm xúc gì, đối với hắn mà nói,
đó chỉ là hí kịch thú vị.
"Hắn có thể đến chú kiếm quán khác." Thiên Nguyệt Triệt đưa ra ý kiến.
Quả nhiên, Thiên Nguyệt Triệt vừa nói ra, Địch Trạch nhìn Thiên
Nguyệt Triệt giống như động vật quý hiếm, sau đó phá lên cười ha ha phá,
thanh âm Địch Trạch âm trầm, cũng không có ý gì khác, "Công tử chưa
quen thuộc luật pháp nước ta, nếu như chú kiếm sư cùng chú kiếm quán gia
hạn khế ước, liền ngang hàng với nô bộc, nếu như hắn đi chú kiếm quán
khác, kim tệ bồi thường khế ước càng nhiều, bồi thương kiếm hắn cũng
không trả nổi, huống chi là bồi thường khế ước."
Thiên Nguyệt Triệt có chút lúng túng.
"Trận lôi đài này là vì chuyện liên quan tới gia tộc Nhĩ Đặc Lãng, tiền
đánh cược tương đối cao, nếu công tử có hứng thú có thể đánh cược, coi
như nhìn một tuồng kịch, mặc dù kết cục lôi đài đã định rồi." Địch Trạch
vô cùng tàn nhẫn nói.
"Thật sao?" Thiên Nguyệt Triệt xem thường, "Có một số việc không tới
cuối cùng không biết kết cục, theo ý công tử, trận lôi đài này Tệ Cự nhất
định thua? Cho nên công tử đánh cược cho người khác?"
"Người khác là ma pháp sư Nhĩ Đặc Lãng gia tộc bỏ tiền mời tới, nhưng
công tử nói sai rồi, mặc dù ta đã biết kết cục, nhưng con người của ta hết
lần này tới lần khác chống đối vận mệnh, cho nên ta giống như công tử,
đánh cược Tệ Cự thắng, mất một số tiền nhỏ nhặt không ảnh hưởng gì."
Cầm lấy hoa quế cao bỏ vào trong miệng, hương vị ngọt ngào cũng không
tệ.