THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1281

"Vậy phụ hoàng có dám nhận chiến thư không?" Thiên Nguyệt Triệt

không phủ nhận: "Phụ hoàng cứ tùy ý chọn một người, ta và Đàn Thành là
được."

Thiên Nguyệt Thần nhún vai: "Tiếp nhận, ta và Minh Nhất, nhường

ngươi một khắc, thế nào?"

"Phụ hoàng, ngươi nói khoác mà không biết ngượng, bổn điện cần gì

ngươi phải nhường." Thiên Nguyệt Triệt xoay người tới cạnh ngựa: "Đàn
Thành, chúng ta đi."

"Vâng." Đàn Thành nhảy lên, hai người giục ngựa đi.

"Tự tin như vậy?" Thiên Nguyệt Thần cũng không khách khí, lên ngựa

theo sát, Minh Nhất hiển nhiên đi theo Thiên Nguyệt Thần.

Nặc Kiệt dẫn ba minh vệ khác nhóm lửa nấu nước.

"Chủ tử biết săn thú sao?" Đàn Thành khó hiểu hỏi, hắn chưa từng thấy

chủ tử săn thú.

"Không biết, nhưng chỉ cần đem cung tên cắm vào thân động vật là được

mà?" Thiên Nguyệt Triệt nói, chuyện đơn giản như vậy đâu cần học.

Nghe lời Thiên Nguyệt Triệt, suýt nữa Đàn Thành ngã ngựa: "Chủ tử, cái

này không giống, động vật di chuyển, đâu chờ ngài tới bắn."

"Vậy sao?" Thiên Nguyệt Triệt không tiếp tục trả lời, đột nhiên, trong

bụi cỏ truyền đến thanh âm nho nhỏ, Thiên Nguyệt Triệt cầm cung tên
nhắm ngay mục tiêu, cho đến khi vật trốn trong bụi cỏ từ từ lộ ra: "Đây là
động vật gì?"

Được rồi, Thiên Nguyệt Triệt thừa nhận trừ lão hổ, lang, hồ ly, báo,

những động vật tương đối nổi danh, thì có một số động vật hắn thật sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.