THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1292

"Bởi vì... ." Thiên Nguyệt Thần đến gần hắn, hai tay ôm lấy bờ vai hắn:

"Bởi vì con mồi của ta là Triệt nhi a, ta thắng."

Kia... Nào có như vậy, Thiên Nguyệt Triệt đỏ mặt, tức giận biến mất,

ngậm miệng không biết nên nói gì, cúi đầu, xấu hổ nhìn nét mặt ôn nhu của
nam nhân.

"Triệt nhi không đồng ý?" Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, tầm mắt nóng

rực theo dõi nhất cử nhất động của Thiên Nguyệt Triệt.

"Vậy... Vậy Triệt nhi cũng thắng." Thiên Nguyệt Triệt vẫn không phải là

người phóng khoáng: "Triệt nhi cũng có được phụ hoàng."

Tình cảm là có được lẫn nhau, giữa chúng ta vĩnh viễn không có thắng

thua.

"Tiểu đông tây, đầu óc quá lanh lợi." Thiên Nguyệt Thần gõ gõ đầu

Thiên Nguyệt Triệt.

"Rất đau." Thiên Nguyệt Triệt bất mãn đẩy tay của y ra: "Còn có, không

cho ngươi gõ đầu ta, ta đường đường là hoàng tử điện hạ, làm trò trước mặt
người khác, chẳng phải là mất mặt."

Thiên Nguyệt Triệt bất mãn kháng nghị, Nặc Kiệt hiểu được, dí dỏm nói:

"Tiểu điện hạ yên tâm, nô tài là người thông minh, sẽ làm như không nhìn
thấy, không khiến tiểu điện hạ mất mặt."

"Ngươi... Ngươi thông minh cái rắm." Thiên Nguyệt Triệt đảo cặp mắt

trắng dã.

Những minh vệ khác cười to.

Ngồi xuống bên đống lửa, thú nướng thơm ngào ngạt: "Thơm quá a."

Hóa ra thú chưa qua chế biến mới là mỹ vị nhân gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.