THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 297

đều là mùi quá nồng.” Thực thần thế gia a, nhất định có thể làm rất nhiều
đồ ăn ngon, mỗi ngày đều ăn sơn trân hải vị trong hoàng cung, hắn cũng đã
buồn nôn .

“Hồi tiểu điện hạ, lúc trước Nặc tổng quản có phân phó ngự thiện phòng,

tiểu điện hạ trời sinh không thích ăn mặn lại còn có muốn nôn, nhưng nếu
như không ăn mặn, tiểu điện hạ vẫn còn là hài đồng, sẽ ảnh hưởng rất lớn
đến sự trưởng thành, cho nên nô tài dùng gà non hầm lên, bởi vì gà non
không có mùi vị như gà đã trưởng thành.

Khi hầm xong thì rút xương, đem xương mở ra, lấy cốt tủy bên trong,

dùng nước gà đã hầm lúc trước để nấu canh sâm.

Sau đó lại ninh một lúc, chính là hương vị mà tiểu điện hạ mới uống.”

Liệt La Đặc nói rõ ràng, Thiên Nguyệt Triệt cũng nghe rõ ràng.

Là một học sinh y khoa, hắn cũng biết cốt tủy rất dinh dưỡng.

Chỉ là không có nghĩ đến thời đại này cũng có người có thể biết vận

dụng như vậy, xem ra Hồi Giác thế gia về phương diện mỹ thực quả thật là
không đơn giản.

Thiên Nguyệt Triệt tương đối hài lòng với Liệt La Đặc, tay nhỏ bé lôi

kéo y phục Thiên Nguyệt Thần: “Phụ hoàng… .” Thanh âm mềm mại vang
lên, mang theo mệt mỏi, ánh mắt híp híp, đại biểu tiểu đông tây muốn ngủ.

Thiên Nguyệt Thần rõ ràng ý tứ của tiểu đông tây, ngẩng đầu hướng về

phía Liệt La Đặc, khôi phục nét mặt tự tiếu phi tiếu như trước: “Sau này
ngươi chỉ cần chịu trách nhiệm về thức ăn cho Triệt nhi là được, chuyện
còn lại bên trong trù phòng tạm thời đặt sang một bên, đi theo Nặc Kiệt vào
ở trong Kim Long điện, chuẩn bị khi Triệt nhi cần đến.”

“Vâng, bệ hạ.” Liệt La Đặc cung kính gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.