THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 334

Loáng thoáng cảm thấy có người theo sát sau lưng bọn hắn, Đàn Thành

cảnh giác, tay nắm trường kiếm căng thẳng, muốn rút kiếm ra khỏi vỏ,
Thiên Nguyệt Triệt liền ra dấu tay dừng lại.

Người theo dõi có thực lực kém như vậy, chắc chắn không có ác ý: “Đàn

Thành, chơi trò mèo vờn chuột, hay là một kiếm giết con chuột thú vị
hơn?”

Mày kiếm của Đàn Thành vừa động: “Thuộc hạ rõ ràng, chủ tử, thuộc hạ

thất lễ.”

Cánh tay bền chắc ôm lấy thắt lưng nhỏ của Thiên Nguyệt Triệt, bóng

dáng hai người bay lên không, chợt biến mất.

Nhìn chung quanh, không nhìn thấy người trước mắt, người theo dõi mới

từ trong bụi cây đi ra, nguyên lai người này cũng không phải ai khác, mà là
Thiên Nguyệt Thiên Ngọc khoảng mười hai, mười ba tuổi, nhưng nhìn chỉ
giống hài tử tám, chín tuổi.

Thân thể nhỏ gầy như cũ, sắc mặt vàng vọt, vừa nhìn cũng biết là dinh

dưỡng không đầy đủ, mặc dù mặc trên người là y phục hoàng tử, nhưng đã
trở nên bạc phếch.

Giày dưới chân đã rách, mơ hồ còn có thể nhìn thấy ngón chân.

Cái trán thanh tú không tự chủ nhăn lại, hơi thở lạnh lùng trên người

Thiên Nguyệt Triệt phát ra.

“Mang ta xuống.” Thanh âm không một tia tình cảm.

Nhìn Thiên Nguyệt Triệt từ trên trời giáng xuống, Thiên Nguyệt Thiên

Ngọc đầu tiên là một trận kích động, tiếp theo thân thể có chút run run, đôi
mắt bất lực vẫn đen bóng như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.