THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 375

thúy lớn tiếng vang lên, thậm chí cả người ở phía ngoài, cũng nghe thấy
được Thiên Nguyệt Triệt gọi thẳng tên của đế vương.

Song càng làm cho Ngọc Linh • Tả Lạp kinh hãi chính là đế vương kia

nghe rõ, nhưng vẫn ôn nhu, thân thể tê liệt, Ngọc Linh • Tả Lạp ngã trên
mặt đất.

“Triệt nhi, tại sao chỉ có lúc sinh khí mới gọi tên của phụ hoàng chứ?”

Nam nhân có chút nuối tiếc nhìn Thiên Nguyệt Triệt, trên long sàng hoa lệ,
thân thể hai người một lớn một nhỏ ở chung một chỗ: “Muốn nghe Triệt nhi
gọi mấy tiếng, còn phải chọc Triệt nhi sinh mấy lần sao?”

“Ngươi… Ngươi… Ngươi vô lại… .” Thiên Nguyệt Triệt căm tức nhìn

nam nhân đang áp hắn thở không nổi, có người nào như vậy chứ: “Ngươi
cút ngay, ngươi quá nặng, xương của bổn điện hạ vỡ vụn rồi.”

“Triệt nhi a, lời của ngươi sẽ chỉ làm ta càng muốn đè ép, ta sờ sờ nơi

nào xương vỡ vụn, ta giúp ngươi chữa được không?” Tiếng nói trầm thấp
chậm rãi nhả ra.

Tiểu hài tử năm tuổi không có dục vọng cơ thể, nhưng hắn không là tiểu

hài tử, nghe lời tình ý liên tục như thế, tâm lý của hắn cũng sẽ vọng động.

Cảm giác tê dại từ tim lan tràn, lè lưỡi liếm liếm bờ môi khô ráo, mục

mâu kim sắc tựa hồ có chút mê man.

“Chỉ cần vào lúc này, ta mới cảm thấy Triệt nhi của ta thực sự là một đại

hài tử.” Cúi đầu nhìn môi đỏ mọng kiều diễm: “Thiên Nguyệt Thiên Ngọc
là ngươi muốn xen vào, không phải sao? Ngọc Linh • Tả Lạp không là cái
gì, chỉ là nữ nhân trước đây của ta mà thôi, có lẽ vừa bắt đầu nàng nói rất
đúng, năm năm trước người nọ hạ băng tằm trong cơ thể của ngươi, thật sự
ta cảm thấy hắn khiêu khích ta, Triệt nhi, ngươi hiểu. Ta thích ngươi, không
phải vì ngươi họ Thiên Nguyệt, ta sủng ngươi, thương ngươi, yêu ngươi,
không phải vì ngươi họ Thiên Nguyệt, chỉ vì ngươi là ngươi.” Thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.