THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 446

Bất quá, chủ tử nói cũng đúng, quốc khố của bệ hạ sợ là dùng thế nào

cũng không hết.

Trong ba người ở đây, chỉ có Đàn Thành có nét mặt tương đối cảnh giác,

tay nắm vỏ kiếm thật chặt.

“Đang lo lắng cái gì?” Thiên Nguyệt Triệt không nhìn Đàn Thành, chẳng

qua là hắn cảm thấy khí tức trên thân Đàn Thành có chút không yên tâm
cùng khẩn trương.

Đàn Thành do dự một chút, không biết có nên mở miệng hay không:

“Hình như từ khi chúng ta lên thuyền đều bị người khác theo dõi .”

Bắt đầu thì chỉ cảm thấy kỳ quái, cảm giác giống như trong đêm khuya

có ánh mắt chăm chú nhìn vào bọn họ, nhưng bây giờ lại khác, rõ ràng đối
phương đã lớn mật hơn.

“Không sao, coi như trò chơi là được rồi.” Phàm là có nguyên nhân đều

có kết quả, nếu đối phương theo dõi bọn họ, sẽ có thời điểm lộ diện, khẩn
trương như vậy lại dễ dàng khiến địch nhân hoài nghi.

“Thuộc hạ không bình tĩnh được như chủ tử.” Đàn Thành có chút xin lỗi,

dù sao bảo vệ Thiên Nguyệt Triệt là ý nghĩ duy nhất của hắn, đây gọi là
hoàng đế không vội thái giám vội cái gì.

Đêm tối tới rất nhanh, đi dạo một vòng, Thiên Nguyệt Triệt cảm thấy đói

bụng, nhìn lại Liệt La Đặc vẫn chưa tới.

Phía trước là một khách điếm cực lớn.

Trước cửa khách điếm lập một tấm bia đá, trên đó có hai chữ: tù đảo.

Tù đảo? Tên kỳ cục.

Cảm giác giống như cái cũi, chẳng lẽ là tên của đảo này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.