THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 511

Hai người thoải mái nói chuyện với nhau không thích hợp với cảnh

tượng lúc này, nhưng khiến người ta cảm thấy an tâm, chủ tử rất có hảo
cảm với nam nhân này, Thánh Anh nghĩ thầm.

“Vâng vâng, nhờ cậy ngươi, thỉnh cầu ngươi… .” Thụy Miện cũng dứt

khoát.

Mặc dù đối với việc nói cho có lệ của Thụy Miện Thiên, Nguyệt Triệt

không tuyệt đối hài lòng, nhưng miễn cưỡng cũng có thể tiếp thu, có lẽ là
tình hữu nghị giữa nam nhân.

Quang mang kim sắc lại một lần nữa phát ra từ trên người Thiên Nguyệt

Triệt, mục mâu kim sắc hiện lên khí tức nhu hòa, tia sáng lan tràn dưới nền
đất, tạo nên một vòng lại một vòng tròn.

Thụy Miện kinh ngạc há to miệng, nước miếng không tự chủ được từ

khóe miệng của hắn chảy ra.

Cảm giác được dưới đất buông lỏng, vô số con địa long từ bốn phương

tám hướng bò lên, mặc dù không hiểu biết nhiều về ma pháp nhưng Thụy
Miện biết đây chính là ma pháp hệ thổ, hài tử này, vẫn chỉ là hài tử, ma
pháp của hắn cao đến cảnh giới này.

Sợi tóc đen nhánh lay động nơi thắt lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn non mềm

mang theo hồn nhiên cùng hơi thở tà mị, khoảnh khắc, trong mắt Thụy
Miện hiện lên cái gì đó, phảng phất, tầm mắt không ròi đi.

Là động tình, hay là tâm động, hắn không thể nào biết, từ đó về sau hắn

chẳng qua là toàn tâm toàn ý muốn bảo vệ hài tử này.

Toàn tâm toàn ý, ước định cả đời của hắn, cũng tạo nên một đại tông sư.

Thiên Nguyệt Triệt ngồi xổm xuống, vươn tay phải vuốt đầu địa long.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.