THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 532

Xoay người, không hề lưu luyến, Thiên Nguyệt Triệt cất bước rời đi.

“Chủ tử.” Liệt La Đặc bước nhanh đến phía trước.

Thiên Nguyệt Triệt dừng bước, xoay người đối mặt với hắn: “Thế nào,

ngươi cũng muốn quỳ?” Giọng nói nồng đậm cười nhạo, song trả lời của
Liệt La Đặc là ngoài ý liệu của mọi người.

“Nơi đó đều là quỷ hồn, thuộc hạ đến nơi đó, không phải là có mắt

không tròng đến lúc đó ngược lại thành vướng chân chủ tử, liên lụy chủ
tử.” Liệt La Đặc mở miệng rất mạch lạc.

Một câu nói đơn giản, giúp Đàn Thành cùng Đàn lãnh hội rất nhiều, chủ

tử không muốn bọn hắn đi theo là quan tâm bọn hắn sao?

Trong lòng có cảm giác ấm áp lan tràn, nguyên lai chủ tử dùng phương

thức của mình để bảo vệ bọn họ.

“Lắm mồm.” Đương nhiên Thiên Nguyệt Triệt biết Liệt La Đặc đang nói

cho Đàn cùng Đàn Thành nghe, trình độ thận trọng của người này ngoài
sức tưởng tượng.

“Ha hả… .” Liệt La Đặc cười khẽ, từ trong ngực lấy ra một bọc đồ: “Đây

là lúc chủ tử rời hoàng cung thuộc hạ có mang theo, thuộc hạ tự mình làm,
biết chủ tử chán ghét mùi máu tươi, những thứ hoa quả khô này có thể tạm
thời giúp chủ tử áp chế.”

Thiên Nguyệt Triệt khiêu mi, nhìn Liệt La Đặc hồi lâu mới nhận lấy hoa

quả khô trong tay hắn nhét vào trong ngực: “Chờ sau khi rời khỏi đảo này,
ngươi có chuyện gì, bổn điện hạ thay ngươi chịu trách nhiệm.”

“Ách?” Liệt La Đặc kinh ngạc, ánh mắt nhìn Thiên Nguyệt Triệt có chút

sửng sốt, sau đó phát ra nụ cười mê người: “Như vậy, thuộc hạ tạ ơn chủ
tử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.