THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 653

“Ngươi cũng biết, vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm?” Thanh âm giảm

thấp xuống, tầm mắt nóng rực dừng trên khuôn mặt Thiên Nguyệt Triệt.

“Biết.” Thiên Nguyệt Triệt đương nhiên biết, là dã tâm của Da La Phất

Lạp, hắn đương nhiên biết bất kỳ cử động nào của bọn họ cũng sẽ gặp nguy
hiểm.

“Đã biết rồi còn chơi?” Thanh âm Thiên Nguyệt Thần cơ hồ nghĩ muốn

quát lên.

“Nhưng ánh mắt ngươi nhìn người nọ làm ta rất không thoải mái, phụ

hoàng, ngươi đại khái là không nhìn thấy, mắt của ngươi như muốn rớt
xuống, hơn nữa… .” Chân không khách khí đá giữa hai chân Thiên Nguyệt
Thần một cái: “Ngươi nhìn, ngươi có phản ứng .”

“Thiên Nguyệt Triệt.” Thiên Nguyệt Thần gọi thẳng tên, nhưng khuôn

mặt nhỏ nhắn quật cường khiến hắn không đành lòng.

Ai… Bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Ngươi cũng biết, có nhiều thứ không

có cách nào điều khiển, hơn nữa toàn bộ chuyện trong đại sảnh cũng không
thể lường trước, ta không thể nào không có cảm giác, lúc đó ta đang ôm
chặt ngươi.”

“Ta không có cảm giác.” Thiên Nguyệt Triệt nâng mặt, bộ dáng hùng

hồn.

Ha hả…

Nghe hắn nói, Thiên Nguyệt Thần nở nụ cười trầm thấp: “Bảo bối, ngươi

có cảm giác kia mới gọi là kì quái.”

“Ngươi xem thường ta.” Nghe vậy, Thiên Nguyệt Triệt đỏ mặt, bắt đầu ý

thức nhìn đồ đạc của mình, hình như thật sự là không có cảm giác, nhưng
là… Nhưng là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.