THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 844

Thiên Nguyệt Triệt từ từ mở mắt, ánh sáng mãnh liệt khiến hắn có chút

không thoải mái, thân thể giật giật, nhớ tới, lại phát hiện toàn thân như
thoát thai hoán cốt, đau nhức không chịu được.

Đang mang một chén thang nóng vào phòng, Đàn nhìn thấy Thiên

Nguyệt Triệt chuẩn bị nâng nửa người lên, nhanh chóng thả bát thang chạy
đến đỡ: "Chủ tử, làm sao rồi, thân thể còn có nơi nào không thoải mái sao?"

Thân thể? Không thoải mái?

Thiên Nguyệt Triệt không giải thích được nhìn Đàn: "Chỉ là có chút đau

nhức, ta làm sao vậy?" Không rõ vì sao Đàn lo lắng như vậy, Thiên Nguyệt
vén chăn bông, muốn mặc y phục, nhưng phát hiện một chút khí lực cũng
không có.

"Chủ tử, ngươi nằm xuống trước, thủ hạ đi bưng thang, thang này mua ở

khách điếm, liên tục chưng, bây giờ vẫn còn nóng lắm." Đàn đi tới trước
bàn bưng thang lên, sau đó đi tới bên giường uy từng miếng từng miếng
cho Thiên Nguyệt Triệt.

Cổ họng khô ráo vì thang thanh nhiệt mà dễ chịu lên, cho đến khi uống

sạch một chén, Thiên Nguyệt Triệt mới cảm thấy toàn thân thư thái rất
nhiều.

Sắc mặt Thiên Nguyệt Triệt tựa hồ cũng có chút tơ máu, nhìn khắp bốn

phía, nơi này là nơi tối hôm qua đã tới, ấn tượng còn rất sâu khắc, nhưng tại
sao mình nằm ở đây?

Lắc đầu, suy nghĩ có chút hỗn loạn, nhớ đến lúc ấy hắn đuổi theo hương

vị nhàn nhạt, nhưng sau đó, sau đó hắn đụng phải một nam tử, sau đó tựa
hồ đánh nhau, tiếp theo liền mơ mơ hồ hồ không nhớ được cái gì .

"Đàn, tại sao ta nằm ở đây?" Tại sao kí ức tối hôm qua một chút cũng

không có?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.