THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 849

Thiên Nguyệt Thần nhìn nữ tử thướt tha phía sau Tự Kỳ Mạn, mục mâu

thâm thúy không thấy đáy khiến người khác nhìn không ra suy nghĩ, tiếng
nói trầm thấp mang theo thành thục cùng gợi cảm của nam nhân: “Đều nói
tiếng chim hoàng anh êm tai dễ nghe, theo trẫm thấy thanh âm của công
chúa mới là thanh âm của tự nhiên a.”

Nữ tử nghe vậy, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo trên trở nên hồng nhuận,

mừng rỡ ngẩng lên, mái tóc nâu dài tới eo xõa tung trên vai, hai mắt thủy
linh động quang mang: “Bệ hạ biết ta?” Công chúa cũng chính là muội
muội của Tự Kỳ Mạn – Tự Thư Mạn, vẻ mặt chờ đợi nhìn Thiên Nguyệt
Thần.

Phong hoa nguyệt mạo như oa oa động lòng người.

“Tam công chúa vang danh thiên hạ, thanh âm là thiên hạ chi nhất, trẫm

hiển nhiên cũng nghe được ba phần.” Thiên Nguyệt Thần mỉm cười nhìn
Tự Thư Mạn, thiếu nữ thẹn thùng dưới cái nhìn của hắn mặt càng thêm đỏ
lên.

Ngượng ngùng cúi đầu: “Bệ hạ khen nhầm, tiểu điện hạ của quý quốc

mới danh dương thiên hạ, dáng vẻ tuyệt thế vô song, nhị ca theo lệnh của
phụ hoàng tới quý quốc ký kết giao hảo, Tự Thư Mạn tùy hứng mới quấn
quít lấy ca ca theo đến đây.”

“Công chúa trời sinh thuần khiết, sao trẫm có thể kiến trách, nói đến

Triệt nhi, thuần khiết chỉ là lời đồn đãi.” Thiên Nguyệt Thần đứng lên từ đế
vị: “Vương tử cùng công chúa đi mấy ngày liên tiếp, mấy ngày nay thỉnh
nghỉ ngơi thật tốt, ba ngày sau trẫm thiết yến tại ngự hoa viên, thỉnh vương
tử và công chúa cùng tới ngắm trăng.”

“Cảm tạ lời mời của bệ hạ, Tiểu vương cùng Tam muội nhất định sẽ

đến.” Tự Kỳ Mạn hành lễ lần nữa với Thiên Nguyệt Thần.

Lạc thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.