THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 997

"Triệt nhi..." Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, cũng mang theo kinh ngạc:

"Khó có được bây giờ Triệt nhi cũng muốn cho ta nhớ kỹ loại đau này?"

Cười xấu xa nhìn Thiên Nguyệt Triệt, bộ dáng tựa hồ còn mang theo

mong đợi.

"Đau cái rắm a." Thiên Nguyệt Triệt không khách khí vỗ lên đầu Thiên

Nguyệt Thần một cái, quì gối trên đùi Thiên Nguyệt Thần, tay thô lỗ hất
ống tay áo Thiên Nguyệt Thần xuống.

Hai hàng dấu răng trên vai ánh vào trong mắt của hắn, còn có hai cái lổ

nhỏ thật sâu.

"Sao vậy?" Thiên Nguyệt Thần đưa tay đặt ở bên hông Thiên Nguyệt

Triệt, khẽ dùng lực, ôm chặt lấy hắn: "Đau lòng ?"

Cười khẽ trêu chọc.

Thiên Nguyệt Triệt không nói gì, ngón tay một lần lại một lần vuốt ve

vết thương bị răng cửa cắn qua, vết thương do quỷ hút máu cắn, bằng công
lực của phụ hoàng có thể hoàn toàn xóa đi, nhưng vì sao?

"Không thừa nhận cũng không sao, nhưng là... ." Thiên Nguyệt Thần

đem lỗ tai của mình tựa vào ngực Thiên Nguyệt Triệt: "Lòng Triệt nhi đang
nói cho ta biết, nó đau."

Thanh âm nam tính thành thục luôn là khiến tim hắn đập nhanh như vậy,

cho dù là một cái động tác đơn giản cũng khiến hắn đưa mắt nhìn thật lâu.

"Phụ hoàng... ." Thanh âm mềm mại có chút buồn bực.

"Hài tử ngốc." Ôm hắn vào trong ngực, thuận tiện chỉnh y phục của

mình: "Không phải đã nói muốn Triệt nhi nhớ kỹ đau đớn lần đó sao? Ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.