THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 201

- Cho dù hắn không hối hận, nhưng ngươi thì phải hối hận đấy.
Một người từ từ bước ra, áo xanh tất trắng, chính là Cố Kỳ.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Ta hối hận? Hối hận cái gì?
Cố Kỳ đáp:
- Hối hận đã không giết hắn!
Tay Phó Hồng Tuyết siết chặt, hắn vốn đã có hai cơ hội giết tên thiếu

niên kiêu ngạo kia, nhưng hắn lại toàn tha cho tên đó.

Cố Kỳ nói:
- Dịp may bỏ lỡ, mãi không bao giờ có lại, nếu muốn giết người, bất

chấp mọi thứ.

Hắn cười cười, nói tiếp:
- Lần này ngươi không giết hắn, lần sau chỉ sợ phải chết dưới tay hắn.
Phó Hồng Tuyết chăm chăm ngó hắn, đột nhiên cười lạnh, hỏi:
- Ngươi thì sao? Lần này ta có nên giết ngươi hay không?
Cố Kỳ đáp:
- Cái này còn phải xem đã. Xem ngươi muốn hạ ta ở giữa bàn? Hay là hạ

con đại long ở góc phải kia của ta? Xem quân ngươi cầm là quân trắng?
Hay là quân đen?

Phó Hồng Tuyết không hiểu, hắn không chơi cờ, người có thời gian rảnh

rỗi mới chơi cờ, khi hắn có thời gian rảnh chỉ có phát đao.

Vì thế Cố Kỳ chỉ biết cười một mình:
- Ý của ta nói, ngươi không thể hạ con người ta, chỉ có thể hạ cờ của ta,

bởi vì ta chỉ biết chơi cờ. Huống hồ ván cờ này vốn là do các người bày ra,
nhưng ngươi căn bản đến cờ của ta cũng không hạ nổi.

Hắn cười mỉm bước qua trước mặt Phó Hồng Tuyết, hắn biết nhất định

Phó Hồng Tuyết sẽ không ra tay, bởi vì hắn hoàn toàn không có phòng bị,
bất kỳ kẻ nào cũng có thể giết hắn, nhưng Phó Hồng Tuyết lại không phải
là bất kỳ kẻ nào, Phó Hồng Tuyết là Phó Hồng Tuyết.

Yến Nam Phi nhìn hắn đi ngang, bỗng cười cười nói:
- Xem chừng chiêu này người lại đi không sai rồi.
Cố Kỳ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.