THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 273

Đỗ Thập Thất đáp:
- Ta biết, có người dấu tay chằng chịt, có người dấu tay lại rất thưa.
Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Ngươi có biết trên thế gian tuyệt không có hai người có dấu tay giống

hệt hay không?

Đỗ Thập Thất không biết.
Chuyện đó thời đó căn bản vốn không ai biết.
Y cười khổ:
- Ta rất ít khi nhìn tay người ta, nhất là tay nam nhân.
Phó Hồng Tuyết thốt:
- Cho dù ngươi có thường nhìn, cũng nhận không ra, sự phân biệt giữa

những dấu tay vốn rất nhỏ.

Đỗ Thập Thất hỏi:
- Ngươi nhận ra được?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Cho dù là bánh xuất ra từ một lò, ta cũng có thể nhìn một cái là phân

biệt được chỗ khác biệt.

Đỗ Thập Thất thở dài:
- Đó nhất định là thiên tài.
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Không sai, là thiên tài, chỉ bất quá thứ thiên tài đó lại là sự khổ luyện

trong mật thất không có một tia sáng mà ra.

Đỗ Thập Thất hỏi:
- Ngươi luyện bao lâu?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Ta chỉ bất quá luyện mười bảy năm, mỗi ngày chỉ bất quá luyện ba tới

năm canh giờ.

Đỗ Thập Thất hỏi:
- Cách bạt đao của ngươi cũng luyện như vậy?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Đang lúc ngươi luyện nhãn, phải bạt đao không ngừng, nếu không tất

ngủ gục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.