THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 279

Phó Hồng Tuyết đi đến lúc mặt trời lặn, cước bộ còn chưa dừng, lại đã đi

chậm lại, phảng phất trên vai đang bị một áp lực đè nặng.

Hắn quả thật không có thân nhân sao? Không có bằng hữu sao?
Đỗ Thập Thất nhìn bóng lưng cô độc của hắn xa xa, đột nhiên hét lớn:
- Ta quên nói với ngươi một chuyện, Hồ Côn đã chết, bị người treo cổ

chết trên lan can Đăng Tiên lâu.

Phó Hồng Tuyết không quay đầu:
- Ai giết gã?
Đỗ Thập Thất đáp:
- Không biết, không có ai biết, ta chỉ biết người giết gã có lưu lại lời

nhắn.

Hai câu dùng máu tươi nhắn lại - Đây là lần thứ nhất ta giết người miễn

phí, cũng là lần cuối cùng ta giết người.

Tịch dương càng ảm đạm, mắt Phó Hồng Tuyết lại đột nhiên lóe sáng.
Đồ Thanh chung quy đã buông đao, đao đồ tể.
Loại người đó nếu đã hạ quyết tâm, vĩnh viễn không cải sửa.
... Nhưng còn ta? Trong tay ta cũng là một thanh đao đồ tể, ta phải đợi

chừng nào mới có thể buông đao?

Phó Hồng Tuyết nắm chặt cán đao, ánh sáng trong mắt lại ảm đạm.
Hắn hoàn toàn không thể buông thanh đao đó. Chỉ cần trên thế giới này

còn bọn người như Công Tôn Đồ sống sót, hắn không thể buông đao.

Tuyệt không thể!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.