THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 283

da thú, thanh đao trên tay ít nhất cũng dài bảy tám thước.

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Sau đó thì sao?
Trịnh Kiệt đáp:
- Người có ngoại hiệu là đầu bếp, vốn muốn lóc thịt bằng hữu của ông bỏ

vào chảo, nhưng có một người đánh cờ kiên quyết phản đối, sau đó...

Gã thở dài một tiếng, nói tiếp:
- Sau đó bọn họ khiêng thi thể của bằng hữu ông, giao cho hòa thượng

Thiên Long cổ tự.

Phó Hồng Tuyết lập tức hỏi:
- Thiên Long cổ tự ở đâu?
Trịnh Kiệt đáp:
- Nghe nói ở bắc môn, nhưng tôi chưa có đi qua, rất ít người từng đi qua

đó.

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Bọn chúng giao thi thể cho hòa thượng nào?
Trịnh Kiệt đáp:
- Thiên Long cổ tự chỉ có một hòa thượng, là một hòa thượng điên, nghe

nói lão ta...

Phó Hồng Tuyết hỏi:
- Lão ta ra sao?
Trịnh Kiệt tái mặt, chừng như muốn ói:
- Nghe nói lão ta không những điên khùng, mà còn thích ăn thịt, thịt

người.

* * * * *
Ánh mặt trời như lửa đốt. Đạo lộ như lò lửa.
Phó Hồng Tuyết lẳng lặng bước trên lò lửa, không rớt một giọt mồ hôi,

cũng không rơi một giọt lệ.

Hắn chỉ còn có máu có thể chảy.
“Lúc có thể ngồi xe, ta tuyệt không chịu đi bộ”.
Hắn và Yến Nam Phi tương phản, lúc có thể đi bộ, hắn tuyệt không ngồi

xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.