THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 395

- Trác phu nhân.
Nàng không phải là bằng hữu của hắn. Hắn không có bằng hữu.
Trác phu nhân đương nhiên minh bạch ý tứ của hắn, lại mỉm cười rất

tươi tắn:

- Không trách gì người ta đều nói ngươi là quái nhân, ngươi quả nhiên là

vậy.

Phó Hồng Tuyết thừa nhận.
Sóng mắt của Trác phu nhân chớp chớp, hỏi:
- Ngươi không muốn hỏi ta, Trác Ngọc Trinh là người gì của ta?
Phó Hồng Tuyết đáp:
- Không muốn.
Trác phu nhân hỏi:
- Trên thế gian quả thật không có chuyện gì có thể để cho ngươi động

tâm sao?

Phó Hồng Tuyết ngậm miệng. Hắn nếu cự tuyệt hồi đáp, lập tức ngậm

miệng, ngậm rất chặt.

Trác phu nhân thở dài:
- Ta vốn đã nghĩ ngươi ít ra cũng nhìn mấy thứ vũ khí này, người đã từng

đến đây, đều rất có hứng thú đối với những vũ khí này.

Những vũ khí đó quả thật đều là tinh phẩm, muốn thu thập những thứ vũ

khí đó đích xác không phải dễ dàng, có thể nhìn thấy cũng không dễ dàng.
Thứ cơ hội đó, người luyện võ rất ít khi chịu bỏ qua.

Nàng đột nhiên quay lại đi đến lấy trên tường một thanh thiết kiếm đen

sậm, nặng trọng trùng, hình dáng cổ kính:

- Ngươi có nhận ra thanh kiếm này ai dùng không?
Phó Hồng Tuyết chỉ nhìn một cái, lập tức đáp:
- Đó là kiếm của Quách Tung Dương.
Hắn vốn tịnh không muốn nói chuyện, lại nhịn không được phải nói ra,

hắn không thể bị nàng xem là người vô tri.

Trác phu nhân mỉm cười:
- Quả nhiên là nhãn lực tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.