THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 422

đồ ăn mà hồi nãy hắn thấy trước khi đi ra, vẫn còn nóng, so với hồi nãy còn
nóng hơn.

Bên dưới hồ rượu lại có dằn một mảnh giấy, nét chữ rất xinh đẹp, hiển

nhiên là nét chữ của nữ nhân.

“Minh nguyện vốn vô tâm, hà tất phải đi tìm nguyệt?”
Ăn no có thể ngũ kỹ, cũng nên ăn uống một mình.
Phó Hồng Tuyết nhất định phải miễn cưỡng ngồi xuống, bởi vì hắn đã

phát hiện, vô luận đi cách nào, kết quả đều như nhau, hắn quay về tới nơi,
là vẫn thấy đồ ăn xem ra vĩnh viễn đều không nguội lạnh.

Phó Hồng Tuyết cũng muốn miễn cưỡng ăn một chút, nhưng đợi đến lúc

hắn cầm đũa lên, mới phát hiện có điểm không giống; hồi nãy sáu món đồ
ăn hắn thấy trên bàn, kỳ trung có cá chiên bột, còn có sườn ram chua ngọt,
tuy hắn chỉ nhìn qua một lần, nhưng hắn nhớ rất rõ, hắn đối với mùi dấm
chua rất đặc biệt mẫn cảm, nhưng hiện tại sáu món đồ ăn này lại toàn là
món khác, cả tô cháo cũng biến thành một tô cơm.

Hắn chung quy phát hiện nơi đây tịnh không phải là căn phòng mà hắn đi

ra hồi nãy. Mỗi căn phòng ở đây, không những cửa giống hệt, bàn ghế trang
trí bên trong cũng hoàn toàn một dạng, cả sáng tối hắn cũng đều không
phân biệt được, hắn nguyên lai ở trong căn phòng này? Hay là căn phòng
hồi nãy?

Khăn trải giường nhàu nhăn, hiển nhiên đã có người nằm lên. Người nằm

trên cái giường này, là hắn hay là người khác?

Nếu không phải là hắn, thì là ai?
Địa phương kỳ quái thần bí này, là do ai làm chủ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.