THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 444

Dung mạo bà ta tuy bình phàm đoan trang, đôi tay ngọc lại đẹp như hoa

xuân, mềm mại không xương, chân bà ta mang hài, không mang vớ, để lộ
ngón chân ngọc ngà thon thả trắng như sương tuyết, càng làm cho người
thấy mê hồn choáng váng. Tăng bào bạch bố của bà ta rộng rãi mềm mại,
không nhiễm chút bụi trần, bao phủ gần như toàn bộ thân thể bà ta.

Không ai có thể có ảo tưởng về một ni cô trung niên tu vi nghiêm cẩn

như vậy, không ai tưởng tượng về thân thể dưới tấm tăng bào ra sao.

Phó Hồng Tuyết lại không thể không tưởng.
Thân thể mỹ miều trong tăng bào trắng như tuyết giắt trên lan can hồ

tắm, tiếng hơi thở rên rỉ trong bóng đêm, vòng tay ấm áp mịn màng, đôi tay
đó đã dẫn hắn tiến nhập mộng cảnh.

Hắn càng không thể không đem con người xuất gia đạo mạo uy nghiêm

trước mắt mà liên tưởng tới nữ nhân vừa thành thục vừa ngập tràn khát
vọng đêm hôm qua, tuy hắn luôn cấm đoán mình tưởng tới, nhưng hiện tại
không thể không tưởng.

Tuy hắn đối với mọi chuyện đều đã có thể không hỏi không han không

động không đậy, nhưng ni cô trung niên quy củ nghiêm túc đó lại đã làm
cho từng phân da thịt trên người hắn đại loạn, hắn đã có cảm giác môi mình
khô rát, tim đập thình thịch, cơ hồ vô phương khống chế.

Như Ý đại sư chỉ điềm đạm nhìn hắn một cái, khuôn mặt đoan trang

nghiêm túc vẫn không có biểu tình gì.

Phó Hồng Tuyết cơ hồ nhịn không nổi, muốn xông lại, vạch tăng y của

bà ta, nhìn xem bà ta có phải là nữ nhân đêm qua hay không, nhưng hắn
còn miễn cưỡng nhẫn nại.

Hắn phảng phất nghe bà ta hỏi:
- Vị đó có phải là Phó Hồng Tuyết thí chủ danh chấn thiên hạ?
Hắn phảng phất nghe mình hồi đáp:
- Đúng, ta là Phó Hồng Tuyết.
Trác phu nhân nhìn bọn họ, biểu tình trong mắt giảo hoạt quỷ quyệt.
... Nàng có phải đã biết chuyện của bọn họ?
Nàng đột nhiên cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.