THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 99

Nhưng nàng vẫn trêu chọc hắn:
- Ta biết ngươi tên gọi là Phó Hồng Tuyết, ngươi chí ít cũng nên hỏi qua

tên của ta chứ.

Hắn không hỏi, nàng chỉ biết tự mình nói:
- Ta tên là Nghê Tuệ, tuệ trong trí tuệ, cũng chính là tuệ trong ngoại tú

trung tuệ. Nàng bỗng nhiên nhảy lên lan can, đứng trước mặt Phó Hồng
Tuyết:

- Cha ta đã đặt tên này cho ta, chỉ vì ta từ nhỏ đã rất có trí tuệ.
Phó Hồng Tuyết không để ý đến nàng.
- Ngươi không tin ư? tay nàng chống nạnh, đỉnh đầu đã gần như chạm

vào mũi Phó Hồng Tuyết:

- Ta không những biết ngươi vì chuyện gì mà tới đây mà còn có thể đoán

ra người mà ngươi đang đợi là ai.

- Hả?
- Ngươi nhất định là đến nơi này đợi cùng kẻ khác liều mạng. Ta mới

nhìn thần sắc của ngươi là nhìn ra ngay.

- Hử?
- Ngươi có sát khí!
Cô gái tuổi hãy còn nhỏ này mà cũng hiểu cái gọi là sát khí sao?
- Ta cũng biết người mà ngươi đang đợi nhất định là Đỗ Lôi. Nghê Tuệ

nói một cách rất kiên quyết:

- Nội trong mấy trăm dặm vùng quanh đây người duy nhất có đủ tư cách

đấu với Phó Hồng Tuyết chỉ là Đỗ Lôi.

Thật sự cô gái nhỏ này biết quá nhiều.
Phó Hồng Tuyết nhìn đôi mắt lanh lợi của cô gái, lạnh lùng nói:
- Cô đã biết như thế thì hãy mau đi đi!
Giọng nói của hắn tuy lạnh nhưng ánh mắt lại không có vẻ lạnh lùng như

thường ngày, đến viền mắt cũng dường như đã trở nên dịu dàng hơn.

Nghê Tuệ lại cười, dịu tiếng hỏi:
- Ngươi phải chăng đã bắt đầu quan tâm đến ta?
Phó Hồng Tuyết lập tức sầm nét mặt nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.