THIÊN TÁNG - Trang 107

thế là tôi cho ông lên ngựa mang về đây. Chúng tôi đã thử cho ông uống ít
thảo dược, nhưng xem ra không tác dụng mấy. Tuy đã bớt sốt nhưng ông cứ
ngủ li bì và chẳng nói gì cả. Chúng tôi đang định đưa ông tới tu viện gần
đây cho các lạt ma chữa.

“Hôm nay, khi con gái tôi đi lấy nước về, nó bảo nó nghe nói các vị lưu

lại ở ven hồ đã mấy ngày nay, gặp ai cũng hỏi về vị ẩn sĩ, thế nên tôi đến
tìm các vị.” Ông liếc vào trong lều. “Mặc dù ở đây ai cũng yêu mến và kính
trọng Lão Ẩn sĩ Cường Ba, nhưng không ai biết ông ấy từ đâu tới. Chúng
tôi chỉ biết rằng hai mươi năm trước, ông xuất hiện ở đây cứ như nhờ phép
màu và bắt đầu vừa trông nom hồ vừa hát về vua Gesar, Núi Anyemaqen và
các vị thần vĩ đại của Tây Tạng. Đôi khi ông cũng hát về chuyện một vị
menba người Trung Quốc đã làm cho giao tranh giữa người Trung Quốc và
người Tây Tạng ở vùng này chấm dứt. Những người ra hồ lấy nước đều
mang thức ăn cho ông, nhưng không ai trong chúng tôi biết ông sống ở đâu.
Thỉnh thoảng người ta thấy ông trò chuyện với các lạt ma ở tu viện gần đây.
Vài người nói các lạt ma biết tất cả về quá khứ của ông, nhưng ông không
chắc. Chúng tôi chỉ đến chỗ Bách Hồ vào mùa xuân và mùa hè thôi.”

Mặc dù Zhuoma cố thuyết phục người đàn ông rằng ông nên cho phép

Văn vào khám cho vị ẩn sĩ, nhưng ông cứ khăng khăng bảo là ông muốn
đưa vị ẩn sĩ tới tu viện gần đó. Ông cũng không muốn cho Zhuoma hay Văn
đi cùng bởi phụ nữ không được phép vào trong tu viện mà tu viện này cũng
không có nhà nghỉ cho khách. Sau một cuộc bàn luận ngắn, Văn và Zhuoma
quyết định rằng Thiên An Môn sẽ đi theo Cường Ba trong khi họ sẽ dựng
lều gần đây chờ tin tức.

Nhiều ngày sau Thiên An Môn mới quay lại. Văn không thể làm gì khác

ngoài chờ đợi. Bà ngồi trên bãi cỏ ngoài lều, khẽ nói đi nói lại với chính
mình “Án ma ni bát mê hồng”. Zhuoma đem đồ ăn cho Văn và đêm xuống
thì giúp bà dọn giường. Thời gian còn lại, bà để mặc Văn đắm mình trong
suy nghĩ.

Khi rốt cuộc Văn cũng thấy ngựa của Thiên An Môn ở dằng xa, bà đứng

dậy. Ông ruổi ngựa tới thẳng chỗ bà và, không xuống ngựa, trao cho bà một
cái bọc gói trong mấy dải vải màu vàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.