THIÊN TÁNG - Trang 109

8.Tình yêu thiên táng

Trong lều, Văn ngồi sững lặng vì cái bọc. Hầu như bà cảm thấy được nó

đang thở, chỉ cần bà ra lệnh là nó sẽ sống dậy. Cuối cùng, hai tay run rẩy, bà
mở mấy dải băng quen thuộc – loại dải băng mà các bác sĩ khắp nước Trung
Quốc dùng. Bên trong có hai cuốn sổ. Cả hai cuốn đều không ghi gì nhiều,
nhưng mỗi nét trong từng con chữ đều được viết bởi tay người đã chiếm
lĩnh ý nghĩ của bà ngày cũng như đêm, thật lâu như bà còn nhớ.

Máu Văn réo trong huyết quản. Sau quá nhiều năm tìm kiếm mà không

biết liệu có tìm hay không, cuối cùng bà đã cảm nhận được mình có thể
nhìn thấy, nghe thấy và chạm vào chồng mình. Chầm chậm bà lật từng trang
một, hầu như không dám chạm vào, chỉ sợ chúng vỡ vụn ra trong tay. Một
trong hai cuốn sổ là những nhận xét y khoa, ghi lại những căn bệnh mà Khả
Quân và các đồng đội đã mắc khi tiến vào Tây Tạng và cách chữa trị ra sao.
Cuốn kia là nhật ký. Ở trang đầu có viết nhật ký này được ghi là để cho vợ
của Khả Quân, Thư Văn, người mà Khả Quân thương nhớ bằng trọn trái
tim.

Cả Zhuoma lẫn Thiên An Môn đều chẳng biết phải nói gì với Văn trong

khi bà vừa run lẩy bẩy vừa khóc nức nở. Không một lời nói hay cử chỉ nào
để ngăn nổi dòng nước mắt đã tích tụ quá lâu rồi.

Thiên An Môn thắp một ngọn đèn rồi treo gần bà. Bên cạnh bà, ông đặt

một đĩa dầu để khi nào đèn cạn dầu thì châm thêm. Zhuoma cho thêm vài
bánh phân bò vào ngọn lửa, rồi trải cho Văn một cái mền bông cạnh ngọn
lửa và dẫn bà đến đó. Rồi sau đó hai người lặng lẽ ra khỏi lều.

Văn bắt đầu đọc cuốn nhật ký, lòng xiết bao hồi hộp. Bằng nét chữ rõ

ràng, nhưng càng về sau càng lộn xộn không đều, nhật ký ghi lại những
chuyện gì đã xảy ra với Khả Quân.

Toàn bộ mấy trang đầu tiên là nỗi ngạc nhiên của Khả Quân trước sự

kháng cự từ phía người Tây Tạng mà đơn vị của anh gặp phải. Trong quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.