THIÊN THẦN - Trang 153

hỏi ở những người thợ thủ công khác và các nhà thiết kế phim trường khi
họ làm phim. Và nàng sẽ lo liệu hết các phí tổn làm việc này.

Nàng đưa tay lấy cái túi xách bằng vải, để lên cái ghế dài bọc nệm, mở ra
lấy những chiếc kẹp đựng hồ sơ giấy tờ nghiên cứu về bộ phim đóng
Napoléon của Gavin, nàng đã bắt đầu khởi công bộ phim này, đồng thời
nàng lấy ra chiếc cặp màu xám do máy bay Concorde tặng khách hàng,
nàng đã dộng vào đấy giấy tờ tùy thân và tất cả nhiều thứ linh tinh khác.

Nằm lẫn trong các thứ này là bức ảnh chụp cả nhóm lồng trong khung bạc,
bức ảnh chụp ở New York đã lâu. Bất kỳ đi đâu, nàng cũng mang theo bức
ảnh này. Nàng để bức ảnh trên cái tủ thấp xưa bên cạnh những thứ nàng
vừa sắp xếp lên đó, và Nell, Kevin, Gavin, Sunny và Mikey đang nhìn
nàng, mặt tươi cười.

Trông tất cả trẻ đẹp biết bao, không có một dấu hiệu nào đau khổ vì cuộc
đời. Tất cả trông rất thơ ngây trong trắng.

Nhưng chúng ta mất hết vẻ thơ ngây từ lâu rồi, nàng tự bảo. Cuộc đời đã lôi
cuốn chúng ta, thay đổi chúng ta, làm khổ chúng ta, làm chúng ta thất vọng,
hủy diệt ảo tưởng của chúng ta, thậm chí còn hủy diệt cả hy vọng và ước
mơ của chúng ta nữa. Có lẽ không còn cứu vãn được nữa rồi. Tất cả chúng
ta đã đi theo những con đường sai lầm rồi.
- Những con đường chúng ta không đi, chúng sẽ dẫn ta về đâu. - nàng nói
to lên trong căn phòng trống, nhắc lại lời trong một bài ca của vở Follies
(Điên rồ), vở nhạc kịch tuyệt diệu của Sondheim vào đầu thập niên 70. Vở
nhạc kịch do các ngôi sao nhạc kịch đóng: Alexis Smith, John McMartin,
Yvonne de Carlo và Gene Nelson, và bất cứ khi nào nàng nghe tập anbum
của Broadway là nàng lại say sưa mê mẩn lời ca tiếng nhạc của vở nhạc
kịch này.

Rồi nàng lại nghĩ: Có lẽ chúng ta không đi lầm đường. Có thể những con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.