THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 107

thế Bettina vẫn còn sống và khỏe mạnh vô cùng, ngồi ở đâu đó ở miền
Kingston và ăn cá khô cùng hoa quả Akee. Rất có thể cô ta chưa hề tồn tại.
Tại sao chưa có ai ngoài Basil kể cho tôi nghe về cô ấy? Câu chuyện đó xảy
ra bao giờ? Liệu tôi có được phép thật sự tin anh? Bất chợt tôi nhớ lại cái
cách mà anh miêu tả Carlotta. “Ngũ với tất cả những thứ biết mặc quần và
nhìn trước ngó sau mọi hướng như cách những con mèo hoang thường
làm". Có phải bản thân anh cũng muốn “nhìn trước ngó sau mọi hướng và
ngủ với tất cả những thứ biết mặc quần”? Có phải anh ta cũng đang chơi
chính trò chơi đó?

Khó mà đứng vững trước một người đàn ông khiến cho “tất dưới chân

ta bốc khói”, theo cái cách mà bọn trẻ con thường đùa, tôi đã nếm thử một
chút và biết rõ là tất dưới chân tôi sẽ bốc khói nếu tôi ở nhà Basil thêm một
tiếng đồng hồ nữa. Thế nhưng bây giờ, trong không khí lành lạnh của buổi
sớm mai, tôi nhìn thấy rõ là rất có thể tôi lại một lần nữa đã dại dột để cảm
xúc đè bẹp lý trí. Basil Dupre. Tôi đã biết gì về anh ngoài những gì mà anh
kể? Lẽ ra ở tuổi này tôi phải dần dần nhận ra rằng tất cả những người đàn
ông mà tôi thấy hấp dẫn đều có một cái gì đó không ổn và tôi cần phải bỏ
mọi chuyện mà chạy thoát thân càng nhanh càng tốt. Tôi nhớ lại những câu
Annie thường nói: “Đã có bao giờ cậu vấp phải một anh chàng hấp dẫn như
Basil mà lại không bị hắn ta gây phiền toái hay chưa?”

Terrence chết vì thuốc phiện quá liều, ít nhất trong bản báo cáo cũng

viết như vậy và Gerard chết đuối. Nhưng nằm giữa hai sự kiện đó chỉ có
năm ngày trời. Năm ngày trời là quá ngắn để có thể tin vào một sự tình cờ.
Có thể đấy, nhưng mà xác suất rất mong manh. Basil có quan hệ với cocain.
Anh ta ở đâu khi Gerard bỏ mạng? Anh ta đã muốn kể cho tôi nghe những
gì, những thứ phải được nói trong khung cảnh thầm kín trong căn hộ của
anh ta chứ không phải giữa một không khí công cộng của quán ăn Crystal
Lounge?

Cố gắng tiếp tục ngủ chỉ là chuyện vô ích; toàn bộ đống hỗn độn đó

dần dần đè tôi xuống như một con chó già nua đã trót cắn thật chặt vào một
chiếc giày. Nơi tôi có thể suy nghĩ tỉnh táo nhất là tại văn phòng, với một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.