THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 185

15

Đ

ó là buổi tối thứ năm. Cứ mỗi một tiếng đồng hồ qua đi, ngày chủ

nhật lại đến gần hơn. Sau lễ an táng cho Hakim chúng tôi đã tụ tập một vài
tiếng đồng hồ trong ngôi nhà xây bằng gỗ của DeWayne tại đại lộ Keer, đối
diện với công viên Weequahic. Mẹ của Hakim chỉ một vài ngày sau khi
sinh ra nó đã gia nhập đạo Hồi và bà ngoại nó bây giờ đã cho chôn đứa
cháu theo nghi lễ đạo Hồi. Tôi chưa bao giờ đến nhà DeWayne vậy mà
ngay khi bước chân vào đã lập tức nhận ra những đồ vật xuất hiện và rồi lại
biến mất trong thời kỳ chúng tôi chung sống. Cái đồng hồ cổ của mẹ anh ta,
một cái bình màu xanh Thổ Nhĩ Kỳ, mà anh ta đã thắng trong một trận chơi
xổ số, tấm thảm lông xù màu hồng mà chúng tôi đã cùng nhau đi chọn và
ngày trước được trải trong phòng ngủ của chúng tôi, kể cả trong cái đêm tôi
bỏ DeWayne ra đi. Căn phòng khách của anh ta gây ấn tượng tụ họp, chồng
chất bởi một chiếc ghế sofa phủ nhung màu đỏ trên tấm thảm xù màu hồng,
trải trên nền phòng màu xanh nhạt. Cứ như thế mỗi một người vợ của
DeWayne đều để lại một phần đã bị tháo khỏi con người cô ta và người đàn
ông đó đã trộn tất cả những thứ đó với nhau thành một hỗn hợp của những
phong thái, màu sắc và chất liệu không đồng bộ. Anh ta vốn là một người
thích sưu tầm nhặt nhạnh và cái khiếu thẩm mỹ tồi tệ của anh ta vẫn còn
nguyên vẹn sau bốn cuộc hôn nhân.

Jamal và DeWayne ngồi bên nhau trong một góc phòng. Bà Lee,

người đã có mặt khi Jamal và tôi tới đây, ngồi trong một chiếc ghế tròn màu
cam, nheo nhỏ hai mắt lại nhìn từ vị khách này sang vị khách khác và cuối
cùng dán chặt ánh mắt vào DeWayne và con trai tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.