THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 233

chết của Terrence đến cho tôi, hay là buổi tối thứ năm trong đám ma Hakim
rất có thể tôi sẽ tiếp cận được cô ta. Có lẽ trò chơi này không cần phải diễn
ra cho tới cay đắng chung cuộc, cho tới khi một trong hai chúng tôi bỏ
mạng).

– Đừng có tưởng tôi ngu, Tamara, – Tháng Bảy nói. – Làm ơn đừng có

tưởng là tôi ngu. – Ánh mắt cô ta cho tôi biết, cô ta sẽ không để cho tôi xỏ
mũi, dù rằng chúng tôi đã có thời tới gần nhau biết bao nhiêu thì điều đó
cũng chưa đủ để giúp chúng tôi an toàn ra khỏi vụ này.

– Cô có lý, – tôi nói. – Tôi biết là cô ở đây. Đầu hàng đi. Cảnh sát biết

mọi chuyện rồi. Việc đã kết thúc rỗi, Tháng Bảy, Willow, dù cô có tự xưng
thế nào chăng nữa. Đầu hàng đi!

– Cảnh sát chẳng biết chuyện gì cả, cái đó chị cũng rõ như tôi, mà giờ

thì chị biết tên thật của tôi. Chị biết chuyện gì đã xảy ra.

Một nước cờ sai. Nét mặt cô ta nghiêm trang, nghiêm trang tới chết và

hai mắt cô ta long lên tức giận.

– Ngồi xuống, – cô ta nói với một cái phẩy tay về phía cuối của chiếc

ghế sofa bên cạnh Jamal. Tôi cẩn thận ngồi xuống, trong lòng ý thức rất rõ
rằng nếu có cơ hội thì chuyện rút súng lục ra bây giờ sẽ khó khăn hơn lúc
trước. – Về phía kia, – cô ta nói và chỉ vào một vị trí gần Jamal hơn, như
thể đọc được suy nghĩ của tôi. – Bỏ nó ra!

– Cái gì? – Tôi ra vẻ ngu.

– Cái áo khoác khốn nạn, – cô ta nóng nảy.

– Tôi thấy lạnh.

– Mang nó lại đây. Mang cái áo khoác lại đây.

Hơi thở tôi ngưng lại, nhưng tôi mỉm cười.

– Được mà.

Tôi cân nhắc xem còn khả năng lựa chọn nào nữa không, rồi tôi thấy

cơ hội của tôi bằng số không. Tôi đưa áo khoác cho cô ta. Cô ta cầm một
tay rũ nó ra rồi thả nó xuống cạnh ghế. Khẩu súng đập mạnh vào lòng gỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.