THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 55

– Bố nó nổi điên từ lâu rồi. Tại sao em còn nói chuyện với thằng cha

đó?

– Thôi, bỏ chuyện đó đi, – tôi đáp.

– Tamara, – Annie nói bằng giọng cảnh báo. – Có chuyện gì thế?

– Chẳng có gì đâu, chẳng có chuyện gì mà mình không xử lý được, –

tôi trả lời nhanh. Tôi không có hứng thú lắng nghe một bài rao giảng
nghiệp dư, mà cái trò răn dạy đạo đức thì Annie làm còn hăng hái sinh
động hơn cả chuyện lắc hông của một cô nàng lả lơi.

– Em không quan hệ lại với cái thằng DeWayne đó chứ? Nào Tamara,

em biết đấy…

– Không, dĩ nhiên là không, – tôi ngắt ngang. – Tin mình một chút đi,

Annie, – tôi thêm vào, hơi có vẻ bực.

– Thế thì là chuyện gì? – Annie không chịu hài lòng với một câu xoa

dịu bâng quơ.

– Cậu có còn nhớ Basil Dupre? – Cuối cùng tôi đưa cho chị một lời

mở đầu. Rõ là Annie sẽ không buông tha trước khi tôi kể cho chị nghe một
chút nào đó.

– Basil Dupre! – Chị gào vào ống nghe như một đứa trẻ mới lớn. –

Làm sao mà một người đàn bà chưa bị lãnh cảm lại có thể quên được Basil
Dupre!

Tôi im lặng.

– Anh ấy gọi điện cho mình.

– Gọi điện cho cậu? Nào kể đi, em gái. Ngày đó có phải các cậu...?

– Không.

– Cậu cũng biết là ý mình trong vụ này ra sao đúng không? Này em

gái, cậu tự kềm chế còn sắt đá hơn cả bà cô Betty của mình nữa.

– Cô Betty! – Tôi kêu lên. Bà cô Betty của Annie, một con người kiêu

hãnh và cả đời tự xưng là gái già. Cô Betty vốn là mục tiêu cho bao nhiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.