THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 59

– Em cứ tưởng em đóng rỗi.

– Thế thì nhìn kỹ hơn đi. – Anh xoay xoay thật mạnh nắm đấm cửa và

ổ khóa đầu hàng lung lay. – Em nghĩ sao, phải chăng có kẻ tìm cách mở nó
ra không?

– Vẫn còn quá sớm để đặt ra những câu hỏi phức tạp như vậy. Em mới

bắt đầu đây thôi.

– Em có tuốc–nơ–vít ở đây không?

Tôi nhìn vào trong ngăn kéo, đút tay thật sâu vào trong đó và tìm thấy

một chiếc tuốc–nơ–vít nằm kẹt cứng giữa một số báo Essence đã cũ, một
hộp đựng thuốc lá Junior Mints đã rỗng cùng một hộp băng vệ sinh chỉ còn
một nửa, thế rồi tôi ném cho anh, không thèm ngắm kỹ, anh điệu nghệ tóm
lấy nó chỉ với một bàn tay trước khi tuốc–nơ–vít chạm vào người anh.

– Một món vũ khí chết người, nếu nó rơi vào một bàn tay sai trái. Chỉ

cần một vài centimet sâu hơn...

– Em xin lỗi, em không muốn ngắm thấp tới thế, ít nhất là không với

một cái tuốc–nơ–vít.

– Anh đỏ mặt đấy, Tam.

– Anh có bao giờ đỏ mặt đâu, Jake.

Anh khúc khích cười như một cậu thiếu niên rồi loay hoay cúi xuống

với cái chấn khóa sát nền phòng.

Lâu lâu tôi lại quên mất là Jake trông mới hấp dẫn làm sao. Thường

chỉ có những phản ứng của người đàn bà khác mới nhắc tôi nhớ lại điều
này. Họ theo dõi anh bằng ánh mắt, mỗi khi anh thong dong thả bộ từ một
restauran hoặc đi đi lại lại trong phòng xử án. Các cô gái tiếp khách, các cô
y tá, các cô thủ thư thường thoắt ngưng thở khi được anh hỏi tới. Tất cả các
nữ công tố viên dán sát ánh mắt vào làn môi anh khi anh đứng dậy và nói
lời mở đầu cho một vụ án. Làn da của anh mịn màng một màu nâu sôcôla.
Trước đây tôi thường trêu anh rằng anh có làn da đẹp và mềm như da con
gái, mặc dù anh hoàn toàn chẳng có nét đàn bà nào trên người. Anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.