THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 109

ông đi đến cõi chết, và cô là một cô gái hiền lành, cô không thể quen với
những cảnh kinh hoàng như thế được.

Jade cảm thấy không thoải mái, đúng thế, và khi Caine quàng tay lên

vai cô, cô lại càng cảm thấy tội lỗi hơn. Lần đầu tiên trong cuộc đời mình,
cô thực sự cảm thấy ghét chuyện nói dối. Cô cứ cố tự nhủ với bản thân rằng
động cơ của cô là trong sáng, nhưng suy nghĩ đó cũng không làm cô thoải
mái hơn. Cô đang lừa dối ba người vô cùng tốt bụng.

“Chúng ta phải đi thôi.” Cô thốt lên. “Càng ở lại đây lâu chúng ta càng

gây ra nhiều nguy hiểm cho gia đình này, Caine. Đúng vậy, đúng ta phải đi
ngay bây giờ thôi.”

Cô không để cho ai có thời gian tranh cãi với cô mà vội vã bước ra hành

lang.

“Caine? Anh có ngôi nhà nào ở nông thôn không?” Cô hỏi, trong lòng

hoàn toàn biết là anh có.

“Có.”

“Tôi nghĩ chúng ta nên về đó. Anh có thể giữ an toàn cho tôi khi rời

khỏi London.”

“Chúng ta sẽ không về Harwythe, Jade.”

“Harwythe?”

“Tên cơ ngơi của tôi ở nông thôn.” Anh trả lời. “Tôi sẽ đưa em về nhà

của cha mẹ tôi. Địa phận của họ bao quanh vùng đất của tôi. Em có thể
không quan tâm đến danh tiếng của em nhưng tôi thì có. Tôi sẽ đến thăm
em hàng ngày để chắc chắn rằng em ổn cả. Tôi sẽ đặt vệ sĩ canh gác ở đó …
sao em lại lắc đầu?”

“Anh đến thăm tôi ư? Caine, anh đã lại không giữ lời với tôi lần nữa.”

Cô kêu lên. “Chúng ta sẽ không lôi cha mẹ anh vào chuyện này. Anh đã hứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.