THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 139

“Vậy thì chúng ta sẽ phải tự mình giăng bẫy chúng tôi. Anh bỏ lại tất cả

các loại súng rồi à?”

Anh không trả lời cô.

“Caine? Chúng ta không dừng lại à?”

“Không.” Anh nói. “Chúng ta sẽ đi đường tắt.”

“Anh đã chọn một điểm khác để chờ chúng ư?”

“Anh sẽ đưa em về nhà trước đã, Jade. Anh sẽ không mạo hiểm khi có

em đi cùng. Giờ thì hãy cúi đầu xuống và ngậm miệng lại. Đường đi sẽ khó
khăn lắm đấy.”

Bởi vì anh lại trở nên cáu kỉnh nên cô đành làm theo lệnh của anh. Cô

có thể cảm thấy cằm anh tựa trên đỉnh đầu mình khi cô áp sát mặt vào cổ
anh. “Một ngày nào đó tôi muốn sẽ quay trở lại chỗ này.” Cô thì thầm.

Anh không nói gì trước nguyện vọng đó của cô. Anh cũng không phóng

đại quá mức khi nói rằng đường đi sẽ khó khăn lắm. Ngay khi họ ra đến
cánh đồng Caine liền thúc ngựa phi nước đại. Jade có cảm giác như thể cô
đang bay xuyên qua không gian một lần nữa, nhưng nó không hoàn toàn
giống cái cảm giác khi bị ném xuống sông Thames, bởi vì lúc này cô đang
có Caine bên cạnh để có thể ôm chặt lấy.

Bất kỳ ai đứng sau sự phản bội này hẳn đã cử thuộc hạ đến vùng đất của

Caine để chờ anh. Jade lo lắng về khả năng của một cuộc đột kích khi họ
đến gần khu đất chính. Cô cầu nguyện người của cô đã ở đó để sẵn sàng
nghênh chiến.

* * *

Họ vừa mới lên đến đỉnh dốc và bìa rừng cây thì tiếng súng bắt đầu

vang lên. Lúc này Jade không biết làm thế nào để bảo vệ phía sau lưng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.