THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 144

Anh chưa bao giờ nghe giọng điệu đó từ cô. Có Chúa chứng giám, lúc

này giọng cô nghe như thể giọng của một vị tổng chỉ huy vậy, Caine nhe
răng cười thừa nhận. “Đó là điều quái đản nhất mà anh từng thấy. Anh đã
tóm được hai trong số bọn chúng, rồi quay trở lại khu vực mà anh nghĩ rằng
số còn lại ẩn ở đó, nhưng khi anh đến đó thì chúng đã đi rồi.”

“Chúng bỏ chạy ư?”

Anh lắc đầu. “Rõ ràng là có dấu hiệu đụng độ ở đó.”

“Vậy thì thuộc hạ của anh…”

“Đi cùng anh.” Anh xen vào.

Jade xếp hai tay trong lòng, rồi giữ ánh mắt nhìn xuống để anh không

thể nhìn thấy vẻ mặt của cô. Cô sợ rằng cô sẽ không thể giấu được vẻ nhẹ
nhõm hay hài lòng của mình. Matthew và Jimbo đã làm việc rất tốt.
“Không, chuyện đó nghe không hợp lý gì cả.” Cô đồng ý với anh.

“Có dấu hiệu rõ ràng của một cuộc đụng độ.” Anh nói và quan sát cô

một cách chăm chú.

“Dấu hiệu?” Cô hỏi lại bằng một giọng thì thào thoảng qua. “Như thế

nào?”

“Dấu chân … vết máu trên lá.” Anh trả lời. “Cả những dấu hiệu khác

nữa, nhưng không có một thi thể nào được nhìn thấy cả.”

“Anh có nghĩ rằng có lẽ đã xảy ra một vụ cãi vã giữa bọn chúng

không?”

“Mà không gây ra một tiếng động nào ư?” Anh hỏi lại, giọng có vẻ nghi

ngờ.

“Anh không nghe thấy tiếng ồn ào nào ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.