THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 162

Sau khi ông làm theo yêu cầu của cô, ngay lập tức cô cố gắng đẩy hai

tay của Caine ra khỏi hông cô. “Anh đang chọc vào em đấy, Caine.” Cô càu
nhàu.

“Yên nào, anh gần như xong rồi.”

Giọng điệu của anh nghe có vẻ cực kỳ gắt gỏng, nhưng hành động của

anh lại nhẹ nhàng đến không thể tin được. Điều đó thật là trái ngược. “Anh
nổi giận với em à, Caine?”

Anh còn không thèm liếc mắt lên khi trả lời cô cộc lốc. “Không.”

“Anh có thể nói nghe có vẻ thuyết phục hơn một tí được không.” Cô

phản đối. “Anh đang nổi giận và em thì không hiểu vì sao …” Cô dừng lại
và thở hắt ra.

Caine cho rằng tấm gạc mà anh đang áp vào vết thương của cô làm cô

cảm thấy không dễ chịu. “Chặt quá ư?” Anh hỏi, ánh mắt của anh đầy ắp vẻ
quan tâm.

“Anh nghĩ rằng tất cả là lỗi của em, đúng không?” Cô lắp bắp. “Anh

nghĩ rằng em cố ý …”

“Ồ, không đâu, Tiểu thư.” Sterns cắt ngang. “Tước gia không đổ lỗi cho

cô đâu. Cô không cố ý để bản thân mình bị bắn cơ mà. Chủ nhân của tôi
luôn luôn hơi …”

“Cáu kỉnh ư?” Cô gợi ý.

Viên quản gia gật đầu. “Đúng thế, Tước gia luôn trở nên cáu kỉnh mỗi

khi Ngài lo lắng.”

Sự chú ý của cô chuyển sang Caine, rồi cô nói. “Em xin lỗi nếu em đã

làm anh lo lắng. Anh vẫn còn lo lắng ư?”

“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.