THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 25

Cô cố gắng tránh xa khỏi chiếc bàn nhưng hai bàn tay của Caine đã

chụp lấy tay cô, giữ cô đứng im tại chỗ. Anh lại cúi xuống, cho đến khi
miệng anh chỉ còn cách miệng cô vừa đủ cho một nụ hôn. “Ta là cướp biển,
thưa quý cô. Những người như ta bị coi là những kẻ đê tiện.”

Anh chờ một cơn chống đối giận dữ khác, nhưng thay vào đó cô khóc

ầm lên. Caine không hề chuẩn bị trước cho tình huống lâm ly này.

Trong khi anh còn vụng về rút chiếc khăn tay ra, Monk đã bật dậy và

vội vàng xông đến khuyên giải cô. Ông chủ quán vụng về vỗ vỗ nhè nhẹ lên
vai cô. “Thôi nào, cô gái, đừng khóc nữa.”

“Tất là là lỗi của anh ta.” Cô nức nở. “Tất cả những gì tôi yêu cầu chỉ là

một sự chiếu cố nho nhỏ. Chỉ là một nhiệm vụ nhanh gọn sẽ không làm mất
gì nhiều thời gian của anh ta; nhưng không, anh ta không thèm bận tâm. Tôi
thậm chí còn tự nguyện chờ cho đến khi anh ta uống xong ly rượu của
mình.” Cô tiếp tục than vãn. “Tôi cũng đã sẵn lòng trả rất nhiều bạc nữa
chứ.”

Khi cô đã kết thúc bài tố cáo đáng thương đó, Monk liếc nhìn sang

Caine. “Ngài đã làm cho quý cô xinh đẹp buồn bực.” Ông nói với Ngài Hầu
tước. “Vì sao chứ, Ngài đã làm trái tim cô ấy tan vỡ.”

Ông chủ quán rượu túm lấy chiếc khăn tay từ tay Caine và rồi vụng về

lau nước mắt trên má cô. “Sẽ ổn thôi, cô gái.” Ông thủ thỉ.

“Không đâu.” Cô cãi lại. Giọng cô bị bóp nghẹt lại bởi chiếc khăn bằng

vải lanh mà Monk vừa mới đẩy vào dưới mũi cô. “Ông có biết là trong cuộc
đời tôi chưa bao giờ yêu cầu bất cứ ai điều gì không? Nhưng ngay từ lần
đầu tiên tôi lên tiếng đòi hỏi thì tôi đã bị từ chối. Không ai còn mong muốn
sống một cuộc sống lương thiện nữa rồi. Không, họ thà là đi ăn cướp còn
hơn là sống đàng hoàng theo ý mình. Điều đó thật ô nhục, đúng không
Monk?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.