THIÊN THẦN NỔI LOẠN - Trang 279

bận, ốm đau, không được gặp, thì để lại tấm danh thiếp có gập góc nhỏ, để phân biệt với những tấm

danh thiếp gửi bưu điện hoặc sai người nhà đưa đến.

- Úi chà, anh Maurice thân mến ơi, đó là những việc nhờ cậy mà người ta

không phải bất cứ ai cũng hỏi đâu.

Cùng ngày hôm đó, ông Gaétan đến bắt tay anh cháu, anh này giới thiệu

với ông chàng Arcade.

- Đây là thiên thần hộ mệnh của cháu, mà bác đã thấy có một cái bàn

chân rất đẹp, khi trông thấy vết in những bước của nó trên lớp bụi phấn phát

hiện, bác ạ. Anh ấy đã hiện hình cho cháu, năm ngoái, cũng trong gian buồng

này… Bác không tin à?… Vậy mà đúng sự thật đấy!

Và ngoảnh lại phía thiên thần.

- Anh nghĩ sao, Arcade? Linh mục Patouille là một nhà thần học danh

tiếng và một giáo sĩ tốt, không tin rằng anh là một thiên thần; và ông bác

Gaétan của tôi đây, không thuộc kinh bổn và không có tín ngưỡng, cũng

không tin gì hơn. Cả hai vị đều phủ nhận anh. Một vị vì có tín tâm, vị kia vì

không có tín tâm. Theo chuyện đó, thì người ta có thể chắc chắn rằng tiểu

truyện của anh, nếu có bao giờ anh kể lại, sẽ không có vẻ gì là giống chuyện

thực. Vả chăng, ví thử có kẻ nào tính chuyện kể lại truyện đó, thì kẻ đó không

phải là một người thức giả và sẽ không tiếp thụ được nhiều lời tán thành lắm.

Vì nó chẳng đẹp gì, cái tiểu truyện của anh! Tôi yêu anh, nhưng tôi xét đoán

anh. Từ khi anh rơi vào chủ nghĩa vô thần, anh đã trở thành một kẻ vô đạo

khả ố. Thiên thần xấu, bạn xấu, phản bội, sát nhân. Vì tôi nghĩ rằng chính là

để hạ sát tôi mà trên đấu trường, anh đã xua một con chó xù đen cho nó chui

vào giữa hai cẳng chân của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.