CHƯƠNG THỨ CHÍN
Cho thấy rõ như lời một thi sĩ Hy Lạp xưa “không gì êm ái
hơn Aphrodite
bằng vàng”.
Aphrodite: tên nữ thần sắc đẹp trong thần thoại Hy Lạp, đồng nhất với Venus trong thần thoại La Mã.
Tuy đã chiếm hữu được bà des Aubels sáu tháng tròn, Maurice vẫn còn
yêu bà ta. Quả đáng tội, những ngày nắng ấm đã làm cho họ phải xa nhau. Vì
không có tiền, anh phải đi theo mẹ sang Thụy Sỹ, sau đó về sống chung với
gia đình ở dinh d’Esparvieu. Bà ta thì phải ở nhà mẹ tại Niort cả mùa hè và
mùa thu sống với chồng trên một bãi biển nhỏ Normandie, và họ đã tìm gặp
nhau được bốn hay năm lần gì đó. Sang mùa đông thuận lợi cho những cặp
tình nhân, họ lại được đoàn tụ trong thành phố dưới tấm màn sương mù.
Maurice tiếp bà ta mỗi tuần hai lần trong căn hộ tầng dưới ngôi nhà ở phố
La Mã và chỉ tiếp bà ta ở đó thôi. Chưa người đàn bà nào gợi được cho anh
những tình cảm bền bỉ và trung thành như vậy. Điều làm anh tăng thêm nỗi
vui thích là anh tin rằng anh được bà ta yêu. Anh nghĩ rằng bà ta không còn
ngoại tình nào khác, không phải là anh có cớ gì để tin như vậy; nhưng anh
thấy rằng chỉ một anh thôi bà cũng đủ thỏa mãn rồi và thế là hợp lý và tự
nhiên. Điều làm anh giận hờn hơn cả, là bao giờ bà ta cũng bắt anh phải chờ
đợi và đến nơi hẹn hò khi chậm nhiều, khi chậm ít, nhưng thường là chậm
nhiều.
Vậy là hôm thứ bảy 30 tháng giêng, từ bốn giờ chiều diện một bộ pyjama
có hoa và hút thuốc lá Đông phương, Maurice đợi bà des Aubels trong căn
buồng nhỏ màu hồng cạnh một lò lửa cháy nhỏ. Trước hết, anh mơ tưởng đón