THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 105

tuyết.
Đạm Ngọc ngồi xuống đi văng, nói nhẹ nhàng: “Đừng nói với em là đêm
qua anh cũng không ngủ đấy”.
Tôi không trả lời, chỉ nhìn nàng bằng đôi mắt đỏ lừ.
Rồi Đạm Ngọc lại giống như lần trước, lột bỏ đôi giày cao gót, ngồi xếp
bằng trên đi văng, mắm môi mắm lợi mà bóp chân. Tôi nhìn bàn chân
nàng, bàn chân bị cọ sát như người ta cạo củ cái.
Thật không đành lòng. Tôi nghiêm mặt hỏi:
- Chân sao thế?
- Thì hôm qua chứ còn gì nữa, cái thằng quỷ đó, thất tình rồi đến tìm em xả
giận, chán chết đi được. Cuối cùng tự nhiên lại đến KTV uống say khướt,
em đành phải ở đó với cậu ta, ngồi cả đêm ở KTV! Bây giờ còn chưa được
chợp mắt tí nào đây!
- Cậu ta thất tình… đến tìm em giải sầu ư? Thật thế ư?
Tôi không tin vào tai mình.
- Thế anh tưởng thế nào?!
Đạm Ngọc ngồi thẳng dậy, chỉ đôi dép lê ở gần cửa ra vào:
- Anh lấy giúp em với!
Tôi ngập ngừng, rồi cũng cuối đầu giúp nàng lấy dép nhưng khuôn mặt vẫn
không biểu lộ chút cảm xúc nào.
- Dù sao ít nhất em cũng nên gọi điện thoại cho anh biết tình hình!
- Sao phải lắm chuyện thế? Đều là người lớn cả rồi.
Đạm Ngọc nói vô tư, thuận tiện quăng luôn cả những quan tâm của tôi với
nàng xuống đất.
- Em nói như thế nào ấy, hôm qua là anh gọi điện thoại đến hẹn em trước
đấy chứ?! Em không nói một lời nào, cạy vèo vèo đi luôn với thằng ấy! Em
muốn anh nghĩ thế nào?
Đạm Ngọc nghe tôi nói, chầm chậm cúi xuống, nghiêng đầu nghĩ ngợi rồi
nói:
- Anh còn mặt mũi mà nói à, hôm qua ai cả một đêm nhắn tin đến chửi
mắng em? Sao anh ấu trĩ thế? Em còn chưa tính với anh mấy thứ đó, anh lại
còn ra đây định giáo dục em? Với cả những trường hợp thế này có thể tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.