THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 104

Hai giờ sáng.
Nàng vẫn chưa bật điện thoại.
Tôi lục tủ lấy ra bản hợp đồng đã ký với nàng, mấy chữ “ba triệu” trông
thật gai mắt. Lại chợt thấy thôi thúc muốn xé. Nhưng tôi kịp nhìn thấy bên
dưới “bên B” là chữ ký mềm mại của Ðạm Ngọc, liền bỏ ngay ý định. Tôi
đưa ra lối thoát cho mình: giấy cứng thế này, biết đằng nào mà xé.
Ba giờ sáng.
Nàng vẫn chưa bật điện thoại.
Tôi bắt đầu liên tục gởi tin nhắn vào máy nàng.
Tôi mạt sát “Ðồ kỹ nữ”, “Ðồ hám lợi”, “Con đĩ”…; nhưng cuối tin nhắn
vẫn không quên thêm một câu: “Lúc nào bật máy nhớ gọi cho anh!” Nhưng
vẫn không có bất cứ một hồi âm nào.
Bốn giờ sáng.
Ðiện thoại của nàng vẫn bướng bỉnh không chịu bật.
Tôi mặt xác nàng… Tôi cứ nằm dài trên đi văng, mở to đôi mắt đỏ lừ tia
máu cho đến tận khi trời hửng sáng.
Cả đêm không chợp mắt.
Tất nhiên, tôi không cần nghĩ cũng biết ngay, nàng Nhậm Ðạm Ngọc xinh
đẹp chắc giờ cũng chẳng dễ chịu gì hơn tôi.
Nhưng mà điểm khác biệt là tôi đợi nàng cả đêm; còn nàng lại ở bên người
đàn ông khác, lao tâm khổ tứ, dùng những lời lẽ “thuần khiết đáng yêu” của
nàng để nịnh bợ hắn, thậm chí có khi dùng cả thân thể “băng thanh ngọc
khiết” của mình để mà giúp vui cho hắn cũng nên.

Đến sáng hôm sau, tôi mới gặp được nàng. Lúc này, tôi đã lo đến phát sốt,
nằm bẹp không đi đâu được.
Nàng đến nhà tôi, dáng vẻ giống như hồi đầu tôi gặp nàng, nghĩa là vẫn đôi
giày cao gót nện cồm cộp trên sàn.
Tôi nhìn Đạm Ngọc. Hai quầng thâm bên dưới mắt đã chứng minh rõ ràng
cho suy luận của tôi – quả nhiên – cả đêm không về.
Tận mắt nhìn thấy điều đó, dường như ngực tôi bị bóp nghẹt đau nhói. Nhất
là khi nhìn nàng vẫn xinh đẹp, vẫn giống một thiên thần trắng trong như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.