THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 140

nàng Đạm Ngọc thì không hề biến sắc.
Đợi họ đến gần, A Lam móc ra chùm chìa khóa ném cho Hà Duy:
- Đại huynh, cả hai chiếc chìa khóa đều ở đây rồi. xe em vẫn chưa mua bảo
hiểm, anh phải chăm chút nó cẩn thận đấy!
- Biết rồi! cảm ơn nhá! – Hà Duy giơ tay chộp, cười trả lời.
- Mà này! Anh em đi xe đến đây, chả lẽ định để thằng này đi bộ về đấy à? –
A Lam mặt dày lên tiếng.
Hà Duy móc trong ví ra tờ 50 tệ đưa cho, cậu ta mới chịu nguẩy mông bỏ
đi.
- Bạn anh là gì giống hết dân lưu manh đầu đường xó chợ thế!? Lại phải
dùng đến 50 tệ mới tống đi được!
Đạm Ngọc nhìn A Lam đi xa rồi mới bắt đầu nhíu mày lên tiếng.
Hà Duy liếc nhìn Đạm Ngọc:
- Thứ nhất, bọn anh chơi với nhau rất thân. Thứ hai, đối với những người
nghèo mà nói, 50 tệ không phải là tiền boa hay để tống đi mà là cơm ăn 10
ngày đấy! Sau này em không được nói như vậy về bạn anh nữa. với cả bản
thân anh cũng đâu phải loại tỉ phú lắm tiền như ai đó.
Đạm Ngọc trừng mắt nhìn Hà Duy, khuôn mặt nàng rất nhiều những biểu
hiện lộn xộn. chẳng lẽ nàng lại quay về lối sống của tầng lớp hạ đẳng rồi
sao? Đạm Ngọc chợt thấy lòng chống chếnh.
- Lê xe đi!
Hà Duy nhìn Đạm Ngọc đang bần thần suy nghĩ liền nói to, tay vỗ vỗ yên
sau.
- Hả? Anh dùng cái thứ này để chở em à?
- Sao hả? xe đạp không phải là xe à?
Ánh mắt Hà Duy bỗng không kìm được, phát ra những tia kinh miệt. anh
bỗng nhớ lại những cô gái học cùng đại học năm xưa, cho dù ngồi sau xe
đạp cà tàng vẫn có thể cười như nắng mùa thu.
Hà Duy thấy sắc mặt của Đạm Ngọc sầm xuống, bỗng mềm lòng, liền dịu
giọng:
- Lên xe đi em! Anh có bằng lái mà!
Đạm Ngọc quả nhiên phì cười, “xììì” một tiếng dài, vén váy, nhón chân trèo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.