THIẾT CỐC MÔN - Trang 211

đại hiệp và cũng là người đã cắp chàng vào thạch động, mạo hiểm sử dụng
“Chánh Âm Đạo Dương đại pháp” khỏa thân chữa thương cho chàng.
Dưới ánh trăng khuya cảnh rừng tĩnh mịch hai người cứ đứng im lặng nhìn
nhau, giây lâu bỗng tiếng cười của Uyển Mỹ đã phá tan bần không khí lặng
lẽ ấy, nàng cười nói :
- Ý! Sư tỷ, không phải chị thường bảo mong gặp chàng sao? Giờ gặp nhau
lại không nói chuyện?
Văn Đồng một lần nữa lại trấn tĩnh cung tay thi lễ nói :
- Tại hạ trước kia đã nhờ cô nương ra tay cứu giúp ơn ấy ghi tạc nơi lòng,
vừa rồi có sự đường đột dám mong cô nương tha thứ!
Thiếu nữ áo trắng khiêm nhường trả lễ :
- Không dám! Không dám! Vũ Văn đại hiệp tài mạo song toàn...
Mộ Dung Uyển Mỹ đứng bên vỗ tay cười lớn :
- Sao thế? Hai người không phải thân mật lắm sao? Còn dùng những lời
khách sao làm gì?
Thiếu nữ áo trắng đưa mắt háy sư muội một cái nói :
- Em Mỹ! Cứ nói bậy hoài.
Uyển Mỹ lè lưỡi ra dáng trêu ghẹo, cười nói :
-Thôi thôi! Em không nói nữa đâu để hai người nói chuyện cho nhiều.
Dứt lời nàng cười khanh khách, quay người đi ra phía bờ rừng.
Thiếu nữ bạch y cười nói :
- Tánh sư muội của em ưa bông đùa, Vũ Văn huynh sao lại gặp được nó
vậy?
Văn Đồng đáp :
- Lúc nãy nàng đã ra tay cứu một thuộc hạ của tại hạ, lại nghe nàng bảo là
đệ tử của “Thiên Ảo Thần Phi” vì thế nên tại hạ muốn dọ hỏi nàng sự hạ
lạc của cô nương...
Thiếu nữ bạch y biến sắc cưới lời :
- Huynh đã biết em là... vậy còn định dò hỏi làm gì nữa?
Văn Đồng nghiêm nghị nói :
- Ơn cứu mạng không thể không báo đáp hơn nữa tại hạ thật cũng muốn
gặp mặt cô nương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.