THIẾT CỐC MÔN - Trang 212

Thiếu nữ áo trắng vui vẻ trở lại mỉm cười hỏi Văn Đồng :
- Thật huynh muốn gặp em sao?
- Một để bái tạ ơn cứu mạng, hai để họi thăm một vài việc.
Thiếu nữ nghe thế mặt lại đổi sắc hừ một tiếng lạnh nhạt :
- Không dám! Chẳng hiểu quí Chưởng môn có việc gì muốn hỏi?
Văn Đồng tằng hắng một tiếng, cười nói :
- Hai việc này đối với tại hạ rất là trọng đại, lại có liên quan đến cô nương
vì vậy nên quá đường đột xin cô nương thứ lỗi cho.
Thiếu nữ áo trắng lạnh lùng hỏi :
- Có phải huynh định hỏi về sự hạ lạc của cô nương họ Cát kia không?
Văn Đồng khẽ gật đầu.
Thiếu nữ áo trắng như hờn dỗi :
- Nàng chưa đến đỗi phải chết đâu, không phải lúc nãy huynh đã gọi nàng
là gì?
Văn Đồng ôn tồn nói :
- Cô nương với nàng không thù không oán, chuyện gì mà phải nói vậy?
Thiếu nữ áo trắng hậm hực :
- Hừ! Suýt tí nữa nàng đã vô tình hại mạng huynh rồi, huynh lại cứ quan
tâm đến nàng làm gì?
Nói đến đây bỗng nàng nhớ lại cái việc hôm ấy đã khỏa thân môn chàng
vào lòng chữa thương mặt không khỏi nóng ran, cưỡi bẽn lẽn nói :
- Thôi việc ấy đừng nói nữa vậy điều thứ hai như thế nào?
Văn Đồng nghiêm nghị nói :
- Lệnh sư “Thiên Ảo Thần Phi”...
Lời vừa đến đây bỗng nghe phía bên bờ rừng có tiếng cười quái dị tiếp theo
là tiếng kêu kinh hoàng của Mộ Dung Uyển Mỹ, sự việc xảy ra quá đột
ngột vô tình đã cắt đứt lời nói của Văn Đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.