THIẾT CỐC MÔN - Trang 346

Khương Trạch gật đầu :
- Đúng vậy, nhưng bọn họ lại đến trễ hơn chúng ta, nên chỉ còn cách theo
dõi chúng ta mong thâu được chút tin tức.
Văn Đồng gật đầu :
- Tiền bối đoán việc như thần, thật không sai chút nào.
Khương Trạch cười vui vẻ, bỗng nhiên nghiêm ngay nét mặt nói :
- Kẻ này võ công mưu trí cao thâm, sợ e không thua Chưởng môn mấy,
hôm nay y đã tẩu thoát có lẽ sau này sẽ xảy ra lắm nhiều chuyện.
Văn Đồng như không hiểu hỏi rõ :
- Tiền bối nói vậy là nghĩa gì?
Khương Trạch tỏ vẻ trầm trọng :
- Việc được bảo vật của Chưởng môn, sợ người này sẽ truyền khắp giang
hồ sau này...
Văn Đồng cười ngạo nghễ, khoát tay chận lấy lời Khương Trạch lớn tiếng :
- Tiền bối khỏi cần lo nghĩ điều ấy, nếu quả thật có những bọn tham lam
hòng cướp của ấy, thì họ sẽ tự chuốc lấy họa vào thân thôi.
Nói đến đây chàng ngước mặt nhìn lên trời tiếp :
- Thì giờ không còn sớm đâu, chúng ta phải khởi hành rượt theo Vu Phi
Nga ngay, nếu không rủi gặp việc rắc rối nữa thì hỏng mất.
Bốn người lại bắt đầu cất bước lên đường do Khương Trạch hướng dẫn,
thuận theo đường cốc ra khỏi núi một mực phi hành. Dọc đườn họ không
hề phát giác có điểm gì khả nghi, ngay cả tông tích của bọn Thiên Ảo mê
cung cũng không cón thấy xuất hiện.
Một buổi chiều hoàng hôn, bốn người đã đến Dương Tuyền Trấn cảnh dãy
Thái Hành Sơn, nơi đây dân cư đông đúc, bán buôn thịnh vượng, khách qua
đường tấp nập không ngừng. Bốn người chẩm rải bước vào thị trấn, bỗng
đôi mắt Khương Trạch sáng hẳn lên, nhìn về Văn Đồng nói :
- Chưởng môn, Dương Tuyền trấn này không những là một thị trấn lớn của
đỉnh đầu Hà Bắc, đồng thời còn có tiếng là sản xuất loại rượu “Miêu Nhãn
Bích” ngon nhất toàn quốc...
Văn Đồng mỉm cười như có ý thông cảm nói :
- Các tửu điếm nơi đây xem rất đàng hoàng, nếu tiền bối hứng thú, chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.